Lục Sùng Sơn đầu tiên là mời Quan Thụy ngồi xuống rồi mới bất đắc dĩ nói: “Anh Quan à, với tình cảm bao nhiêu năm của nhà chúng ta như thế, nhà anh về nước phát triển, làm anh em với nhau tôi đương nhiên phải giúp đỡ hết sức rồi. Không chỉ có tôi mà cả Đình Kiêu cũng nghĩ thế, lúc đó nó cũng đồng ý rồi… nhưng anh cũng biết đấy, chuyện mấy ngày trước…”
Quan Thụy nghe thế trên mặt không dấu nổi giận dữ: “Chuyện đó đã điều tra rõ rành rành là chuyện ngoài ý muốn mà. Dung Dung nói năng lỗ mãng là không đúng nhưng giờ con bé đã trả giá bằng mạng sống của nó rồi, thế mà đứa con gái đó vẫn còn không chịu buông tha, thật sự là quá độc ác!”
“Cũng không biết nó cho Đình Kiêu ăn bùa mê thuốc lú gì mà một dự án hợp tác lớn như vậy bảo thay đổi là thay đổi! Sùng Sơn, Đình Kiêu còn trẻ, dễ bị cảm tính trí phối thì thôi nhưng chẳng lẽ ông cứ trơ mắt để nó sa đọa thế à?”
Lục Sùng Sơn nghe vậy thì khuôn mặt liền trầm cả xuống, con trai ông, ông có thể trách mắng, có thể chất vấn nhưng không đến lượt người ngoài lắm mồm
Kể cả người đó có là Quan Thụy cũng không được.
Huống hồ, ông đã tận mắt chứng kiến chuyện kia, tận mắt nhìn thấy Ninh Tịch bị đứa họ hàng nhà họ Quan đẩy xuống hồ, tận mắt nhìn thấy cảnh đứa con gái đó nói năng lỗ mãng khiêu khích qua camera. Mà, Ninh Tịch từ đầu đến cuối thậm chí còn chẳng đáp trả lấy một câu, cuối cùng còn bị đẩy vào phòng cấp cứu đối diện với sinh tử. Đến tận giờ mà bên tai ông vẫn còn văng vẳng tiếng khóc thê lương của Tiểu Bảo ngày hôm đó.
Tuy rằng Tào Lệ Dung đã chết, nhưng chết là vì bệnh tim phát tác nên đột quỵ chứ đâu phải do nhà họ Lục bọn họ ép chết. Nhưng mà cái giọng điệu này của Quan Thụy lại như thể con bé kia chết là vì bị nhà ông hại chết, là do nhà họ Lục bọn họ không chịu bỏ qua.
Rốt cuộc trong chuyện này nhà họ Quan có dính dáng gì hay không, không ai biết cả, ngay đến ông còn thấy hoài nghi, chứ đừng nói gì đến Đình Kiêu.
Thế cho nên, đối với chuyện Đình Kiêu không nói gì mà tự ý đổi đối tác, tuy trong lòng cảm thấy cách làm của nó không được hay cho lắm nhưng ông có thể hiểu được.
Bất kỳ một người đàn ông nào gặp phải chuyện như thế này đều không thể thờ ơ. Cứ cho là ông ta có thành kiến với Ninh Tịch, nhưng cũng không thể phủ nhận, chuyện lần này từ đầu đến cuối đều chẳng liên quan gì đến Ninh Tịch cả.
Mà ngược lại cũng may nhờ có cô, Tiểu Bảo mới có thể mở miệng nói chuyện một cách triệt để.
Vì thế mà Lục Sùng Sơn liền nói thẳng: “Anh Quan, chuyện Đình Kiêu đột nhiên đổi đối tác lần này quả thực có hơi tắc trách, nhưng chuyện gì cũng có nguyên nhân của nó cả. Nói cho cùng thì chuyện này cũng là do nhà họ Quan các anh sai trước, nếu không phải đang yên đang lành con bé Tào Lệ Dung kia tự nhiên ra tay đánh người thì chuyện đâu có đi đến nước này? Với tính cách của Đình Kiêu, nếu không phải là nể tình cảm giữa hai nhà chúng ta thì nó cũng không chỉ đơn giản là thay đổi đối tác thôi đâu!”
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc