Trong phòng VIP tràn ngập tiếng chúc mừng, mấy công tử đang tranh nhau mời rượu Triệu Hải Sinh.
“Chúc mừng anh, tổng giám đốc Triệu!”
“Đời người có bốn chuyện vui: hạn hán gặp mưa, đi xa gặp bạn cũ, động phòng hoa chúc và công thành danh toại! Chỉ mấy ngày thôi mà cậu gặp được hai việc rồi! Cưới được vợ này, công ty cũng làm ăn phát đạt!”
“Ha ha ha ~ mọi người khách khí rồi ~ là tôi gặp may mà thôi!” Nghe những câu nói lấy lòng chung quanh, Triệu Hải Sinh chỉ nhấp rượu, khiêm tốn nói.
“Thế này thì cũng quá là may mắn rồi ấy! Mà khai thật đi sao cậu móc nghéo được với tập đoàn Lục thị thế? Cứ tưởng công ty nhà cậu sắp bị đứa con riêng kia cướp rồi, ấy thế mà Lục Đình Kiêu lại đột nhiên nhảy ra giúp cậu ngăn chặn sóng dữ, chỉ một đêm liền giúp cậu ngồi vững được cái ghế Tổng giám đốc của tập đoàn Triệu Thị rồi!”
“Lại còn không phải à!”
“Ấy ấy, nói chuyện chính đi! Sao cậu lại thuyết phục được Lục Đình Kiêu giúp cậu vậy? Bình thường quan hệ giữa hai người tốt thế à?”
…
Trước bảy miệng tám lưỡi truy hỏi ráo riết, Triệu Hải Sinh chỉ phất tay nói: “Mọi người cũng đề cao tôi quá rồi, tôi cũng chỉ là theo anh Thiên đi ăn với Lục tổng vài bữa nên quen mặt thôi, sau đó có đi leo núi với nhau một trận nhưng chưa hề nói chuyện gì với nhau. Đừng nói là mọi người, tôi cũng tò mò muốn chết! Không những tôi không thân với Lục tổng mà giữa hai công ty còn không có bất kỳ mối làm ăn nào, tôi cũng không hiểu làm sao anh ấy lại giúp tôi nữa!”
“Móa! Cái tên này! Được lợi còn khoe mẽ!
“Ha ha ha ha… Vậy chắc là Lục Đình Kiêu thưởng thức tài năng của cậu nên vươn tay giúp đỡ đây mà! Đây chắc là do sức hút từ nhân cách của cậu rồi!”
…
Trong góc phòng, Mạc Lăng Thiên nghe Triệu Hải Sinh và mấy người đó nói chuyện thì khóe miệng cứng đờ.
Sức hút từ nhân cách? Tài hoa?
Tài hoa cái rắm ấy!
Có điều lần này tên nhóc Triệu Hải Sinh này đúng là ăn may thật!
Người khác không biết, Mạc Lăng Thiên anh còn có thể không biết sao?
Lục Đình Kiêu giúp Triệu Hải Sinh chỉ đơn giản là vì ngày đó Triệu Hải Sinh và vợ cậu ta giúp ngăn Tào Lệ Dung không cho cô ta chạy trốn…
Dự là Triệu Hải Sinh có nghĩ nát óc cũng không ngờ được chuyện mình tiện tay giúp đỡ thôi mà cũng được Lục Đình Kiêu báo đáp nồng hậu như thế…
“Ê mà, nghe nói mấy ngày trước, trong tiệc sinh nhật của bố anh Thiên xảy ra việc có liên quan đến mạng người đó, mọi người có biết chuyện này không?” Có người thấp giọng hỏi.
“Thật hay giả thế? Chẳng trách tâm tình anh Thiên mấy ngày nay không tốt, phải trốn một mình trong góc uống rượu giải sầu!”
“Vậy về sau như nào?”
“Sau đó nghe nói cái người đẩy người xuống nước chết trong trại tạm giam rồi!”
“Vãi chưởng! Sao lại chết rồi? Chẳng nhẽ sợ tội tự sát à?”
“Hình như là mắc bệnh tim bẩm sinh, phát bệnh chết thì phải?”
…
Hôm đó, Triệu Hải Sinh cũng có mặt, biết rõ người trong cuộc là bạn gái của Lục Đình Kiêu, người đẩy lại là họ hàng nhà họ Quan, thế nên bên trong chắc chắn còn có nội tình phức tạp, vì vậy cậu ta cũng chỉ ngồi im nghe họ thảo luận chứ cũng không hé răng lấy một câu.
Còn Mạc Lăng Thiên, sau khi nghe được những lời nghị luận kia thì đầu vốn đã đau rồi, bây giờ quả thật như sắp nổ tung.
Một lát sau, anh ta đột nhiên đá mạnh vào bàn trà, sau đó đi thẳng ra khỏi phòng.
Cả căn phòng lập tức im phăng phắc.
Mãi một lúc, Mạc Lăng Thiên đi thật xa thì mới lại có tiếng nghị luận bàn tán nổi lên tiếp…
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc