“Hân Nghiên, em đừng buồn, chắc chắn Tử Dao sẽ không yếu đuối như vậy đâu!”
“Đều tại cô ả kia cả, đúng là quá đáng, từ tối qua đã luôn khiêu khích chị Tử Dao, cố tình để anh em cõng cô ta, hôn này hôn nọ như chỗ không người, tối qua còn… đúng là bại hoại thuần phong mỹ tục!” Lục Hân Nghiên tức không chịu nổi.
“Cô ta đúng là quá đáng thật, tối qua chị cũng đã định nói rồi, cô ta tới đây để leo núi hay tới để ngủ chứ, nếu muốn ngủ thì về nhà mà ngủ! Sao phải chạy tới đây cho người ta buồn nôn vậy?”
“Tử Dao đáng thương quá…”
…
Mấy cô gái thường ngày có quan hệ tốt với Quan Tử Dao bắt đầu cô một câu tôi một câu mở đại hội lên án, đổ hết trách nhiệm lên người Ninh Tịch.
Người ta yêu đương bình thường show ân ái cũng là sai sao?
Nếu thế là bại hoại thuần phong mỹ tục, vậy anh với vợ anh chẳng phải càng đồi bại hơn à?
Triệu Hải Phi và vợ anh là Lăng Phỉ vốn định nói gì đó, nhưng ở đây đều là những người có quan hệ tốt với Quan Tử Dao, họ cũng không chen miệng vào được, chỉ có thể lắc đầu tiếp tục tìm người.
Trời ngày một sáng, thời gian trôi đi từng phút, mọi người đều đã tản hết cả ra nhưng tìm nửa ngày vẫn chẳng thấy người đâu, sắc mặt càng ngày càng nghiêm trọng.
Ninh Tịch cũng không tìm được, cô gãi đầu nói: “Lục Đình Kiêu, hay mình phân nhau ra tìm đi! Như vậy sẽ nhanh hơn một chút!”
Nhỡ Quan Tử Dao thật sự xảy ra chuyện gì, chắc chắn sẽ rất phiền phức, đặc biệt là bên phía Lục Đình Kiêu, dù cho hai người không có quan hệ gì với nhau, nhưng tội danh này tuyệt đối sẽ đổ lên đầu họ.
Ban nãy mấy người kia bàn tán này nọ không phải là cô không nghe thấy.
“Địa hình ở đây phức tạp, em cứ đi với anh đi.” Lục Đình Kiêu cau mày nói.
Ninh Tịch trông thấy vẻ mặt hận không thể dắt cô vào thắt lưng mình của đối phương cũng hết cách: “Em lớn thế này rồi chẳng lẽ còn lạc đường được sao? Đừng lằng nhằng nữa, mau đi tìm người đi!”
Lục Đình Kiêu bất đắc dĩ: “Có gì thì liên lạc qua điện thoại cho anh, đi từ từ thôi, đừng đi về phía đó…”
“Biết rồi, biết rồi mà!”
…
“Chị Tử Dao, chị Tử Dao, chị đang ở đâu?”
“Nghe thấy thì đáp lại em một tiếng được không?”
“Chị Tử Dao!!!”
Lục Hân Nghiên gào khản cả cổ, đi tới khúc ngoặt lại đụng trúng Ninh Tịch.
Thấy Ninh Tịch, sắc mặt Lục Hân Nghiên bỗng chốc thay đổi: “Đồ hồ ly tinh! Chị Tử Dao bị cô làm tức đến mất tích không thấy đâu nữa rồi! Giờ cô đang vui lắm đúng không! Thỏa mãn lắm chứ gì! Sao tâm địa cô lại độc ác như thế hả!”
Ninh Tịch hơi nhíu mày: “Hy vọng cô Lục đây với bạn trai sau này bị kẻ thứ ba xen vào, lúc tiểu tam bị mất tích do bị bạn trai cô từ chối, cô Lục cũng có thể có giàu tinh thần trượng nghĩa thế này.”
“Cô!” Lục Hân Nghiên tức suýt chết, cả giận nói: “Cái gì mà kẻ thứ ba xen vào! Cô mới là kẻ thứ ba ấy! Là kẻ thứ ba xen vào giữa chị Tử Dao và anh tôi!”
“Cô Lục thật sự hiểu ý của ba chữ kẻ thứ ba chứ? Lúc tôi với anh cô quen nhau, tôi chỉ có một mình, anh ấy cũng vậy, xin hỏi cô lấy đâu ra cái kết luận tôi là kẻ thứ ba thế?”
Lục Hân Nghiên cắn môi, phản bác: “Chị Tử Dao là thanh mai trúc mã với anh tôi, từ nhỏ đã quen nhau rồi!”
Ninh Tịch gật đầu, “Thế thì sao, anh cô có từng nói với cô là anh ấy thích Quan Tử Dao, sau này sẽ lấy cô ấy không?”
“Anh… anh ấy không nói với tôi như vậy, nhưng chắc chắn anh tôi thích chị ấy, bao năm nay anh ấy không tìm bạn gái là vì anh ấy đang đợi chị Tử Dao!” Lục Hân Nghiên nói với giọng cực kỳ chắc chắn.
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc