Cám ơn?
Trong thoáng chốc, Quan Tử Dao dường như nghĩ rằng đầu óc mình có vấn đề rồi thì phải?
Hoặc là thần kinh của Lục Đình Kiêu có vấn đề?
Một người đàn ông bình thường sau khi nhìn thấy ảnh chụp bạn gái mình thân mật với một người đàn ông khác sẽ có cái phản ứng kỳ dị này sao?
Quan Tử Dao hít một hơi thật sâu để bản thân bình tĩnh lại, quan tâm hỏi han: “Đình Kiêu, có phải anh bị cô ta nắm nhược điểm gì trong tay không?”
Bằng không ngoại trừ điều đó ra, cô ta thực sự không nghĩ ra nổi lý do gì có thể khiến Lục Đình Kiêu biết được chuyện như này rồi mà còn tiếp tục bên cạnh cô ta.
“Không phải.” Lục Đình Kiêu trả lời, trên mặt vẫn chẳng có biểu cảm gì khác thường.
“Vậy rốt cuộc là tại vì sao?” Quan Tử Dao cảm thấy bản thân không thể hiểu người đàn ông trước mặt này.
“Người đàn ông trong bức ảnh đó, là tôi.” Lục Đình Kiêu nhẹ nhàng nói.
“Anh… anh nói gì cơ?” Quan Tử Dao ngây ra sững sờ mất một lúc lâu mới tỉnh táo lại, cô ta nói rất nhanh: “Người đàn ông trong ảnh rõ ràng là một diễn viên nam đóng cùng với Ninh Tịch tên Kha Minh Vũ cơ mà! Tại sao lại có thể là anh được? Chẳng lẽ những bức ảnh mà em gửi cho anh đều bị đánh tráo rồi.”
Khi Quan Tử Dao khó khăn lắm mới tìm được lý do cho bản thân mình thì Lục Đình Kiêu đã lên tiếng dập tắt ảo tưởng của cô ta: “Kha Minh Vũ chính là tôi, chẳng qua chỉ đổi sang một khuôn mặt khác mà thôi.”
Lục Đình Kiêu nói nhẹ bẫng như lông hồng nhưng Quan Tử Dao lại cảm thấy như thể sét đánh giữa trời quang, sững sờ đứng nguyên tại chỗ: “Là anh… anh nói… Kha Minh Vũ chính là anh?”
“Nghề nghiệp của cô ấy yêu cầu không thể công khai quan hệ yêu đương, chúng tôi bình thường rất ít khi có thời gian ở bên nhau, cho nên tôi dùng cách này để có thể ở bên cô ấy.”
Hiếm thấy Lục Đình Kiêu nói nhiều như thế để giải thích, mỗi câu mỗi chữ đều như bom tấn dội thẳng vào não Quan Tử Dao.
“Còn có vấn đề gì nữa không?” Lục Đình Kiêu hỏi.
Quan Tử Dao sắc mặt trắng nhợt, thê thảm lắc đầu.
Vấn đề gì à…
Cô ta còn có thể có vấn đề gì nữa đây?
Cô ta ngàn tính vạn tính nhưng tuyệt đối cũng không thể tính được rằng, gian phu mà Ninh Tịch vụng trộm đó lại chính là Lục Đình Kiêu!
Chỉ vì có thể ở bên cạnh đứa con gái ấy nhiều hơn một chút, người đàn ông lạnh lùng kiêu ngạo đó thế nhưng lại không tiếc tự mình cải trang, thay đổi diện mạo để cùng đóng phim với nó.
Cô ta suy xét lâu như vậy, cố gắng không làm tổn thương lòng tự trọng của anh, nghĩ hẹn anh đi leo núi để an ủi anh, nghĩ rằng lần này anh sẽ nhận ra bộ mặt thật của đứa con gái ấy…
Kết quả là… Lục Đình Kiêu chỉ nói một câu liền đẩy cô ta xuống vực sâu vạn trượng, từ đầu đến cuối, cô ta chỉ là một con hề nhảy nhót đáng cười!
“Nếu như đã như thế, để tôi nói với cô mấy câu.” Im lặng một lúc lâu, Lục Đình Kiêu chủ động lên tiếng.
“Anh muốn nói gì? Nói rằng em ti tiện khích bác ly gián sao? Nhưng em căn bản không biết được anh ta chính là anh! Em lo anh bị lừa thật mà!”
Lục Đình Kiêu ngắt lời cô ta, ánh mắt lạnh lẽo như thể xuyên thấu lòng người: “Tử Dao, có một số chuyện, tôi không nói, bởi vì cô là một đứa con gái thông minh, tôi tin tự cô hiểu lấy được.”
Quan Tử Dao cắn chặt môi, “Đừng nói nữa! Em không muốn nghe!”
Lục Đình Kiêu đã quyết định không để cô ta trốn tránh nữa, giọng anh bình thản, nhấn từng chữ một: “Tử Dao, tôi với cô là không thể, cho dù là quá khứ, hay hiện tai, giữa tôi với cô chỉ có tình bạn, không có ý gì khác. Cho dù không có Ninh Tịch, tôi cũng sẽ không chọn cô. Mong cô đừng tiếp tục lãng phí thời gian với tôi nữa.”
Quan Tử Dao không ngờ được, Lục Đình Kiêu lại thẳng thừng như vậy, nói ra những câu làm tổn thương người khác đến thế, cả người cô ta đều run bần bật: “Lục Đình Kiêu… anh thật độc ác…”
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc