Miên nói vậy thì khóe miệng run rẩy
không ngừng, nhìn Ninh Tịch đang chết lặng.
Trong góc, Kỳ Phóng chẳng biết tìm được túi hạt dưa từ đâu ra, vừa đứng cắn hạt dưa vừa Xem kịch Vui.
Vẻ mặt Kỷ Ngữ Manh đầy lo lắng, đồng thời cũng không hiểu tại sao một phân cảnh đơn giản như thế mà Ninh Tịch lại NG lần nữa? Việc này có gì đó không đúng…
Nghe Thẩm Miên nhắc nhở, Ninh Tịch lau mặt, ổn định lại tinh thần rồi nói: “Đạo diễn, tôi biết rồi, lại một lần nữa, lần này chắc chắn sẽ được!”
“Được được, lại một lần nữa…” Thẩm Miên ra hiệu cho mọi người bắt đầu lần nữa.
Dưới ánh mặt trời, Ninh Tịch từ từ mở mắt a.
“Tỉnh rồi?” Người đàn ông thấy cô tỉnh liền lên tiếng.
Một giây đồng hồ… Hai giây. Ba giây đồng hồ…
Ninh Tịch lại ngây dại, có điều cũng may lần này cô phản ứng lại kịp, đang chuẩn bị đọc lời thoại thì người đàn ông kia thấy cô ngây người nhìn mình như thế lại khẽ cong môi, đôi mắt sâu thẳm kia như có chút gì đó vui We…
Lần này thì hay rồi.
Bởi vì nụ cười này, Ninh Tịch lại chết sững hoàn toàn!
NG lần thứ ba. Ninh Tịch có vẻ rầu rĩ không thôi…
Thẩm Miên ho nhẹ một tiếng: “Ninh Tịch, có phải hôm nay tình trạng của cô không tốt? Nghỉ mười phút đã nhé!”
Nói xong bèn ra hiệu cho nhân viên nghỉ ngơi một chút, sau đó cũng không quấy rầy Ninh Tịch nữa mà để cô yên tĩnh điều chỉnh lại tâm trạng một chút.
Kỳ Phóng thở dài lắc đầu, mở miệng nói với Kỷ Ngữ Manh: “Tiền bối, thần tượng của cậu đó, thấy chưa, đây mới chính là trình độ của cô ta, mới một hôm đã lòi mặt chuột ra rồi! Cảnh đơn giản như vậy mà lại NG ba lần liên tục, ngay cả lời thoại cũng không nhớ! Còn tưởng rằng có năng lực lắm chứ, không ngờ cũng chỉ là giỏi làm màu thôi!”
“Chẳng qua hôm nay trạng thái của tiền bối không tốt lắm thôi, cậu hả hê cái gì, tự lo cho thân mình đi! Cậu còn có một cảnh hôn với Thẩm Hãn Thần nữa kia kìa!” Kỷ Ngữ Manh nói đầy vẻ mấthứng.
Vừa dứt lời, khuôn mặt Kỳ Phóng lập tức đen như đít nồi, sắc mặt của Thẩm Hãn Thần cũng không được tốt lắm…
Đúng vậy, hôm nay hai người bọn họ quả thật là có một cảnh hôn…
Lúc này, Ninh Tịch đang nằm thẫn thờ trên ghê.
Giang Mục Dã đứng một bên nhìn xuống, vẻ mặt đầy khinh thường, “Không phải là diễn có tí hơi giống thôi à, xem chút tiền đồ của bà kìa! Sao định lực lại kém thế hải?”
Ninh Tịch có hơi bực bội: “Ông thì biết cái méo gì, nói dễ hơn làm, đấy mà chỉ là hơi thôi à? Tôi quả thật cho rằng cậu ta đã bị Lục Đình Kiêu nhập vào rồi luôn ấy! Ông có thấy lúc cậu ta cười với tôi không? Chả khác gì đang quyến rũ tôi phạm tội cả!”
“Cậu ta cười lúc nào? Có phải bà sinh ảo giác rôi không?” Giang Mục Dã câm nín.
Ninh Tịch tỏ vẻ mệt mỏi không muốn nói chuyện, cái góc vừa rồi chắc là chỉ có mình cô thây…
“Thật sự giống đến thể sao?” Dù sao Giang Mục Dã cũng chỉ đứng ngoài xem, không cách nào nắm rõ được cảm nhận của Ninh Tịch. Nhưng nhìn Ninh Tịch phản ứng mãnh liệt như thế, quả thật có lẽ là rất giống.
“Không phải nói về tướng mạo của cậu ta, chỉ là một loại cảm giác thôi, ôi, không tài nào nói cho ông biết được… ông nói xem, Kha Minh Vũ kia có phải là Lục Đình Kiêu dịch dung không?”
Giang Mục Dã đen cả mặt: “Có phải bà xem tiểu thuyết võ hiệp hơi nhiều rồi không? Dịch dung gì mà đến được trình độ này? Bà cho rằng có thứ đồ như mặt nạ da người thật đó hải?”
Ninh Tịch lầu bầu: “Ai nói không có.”
Giang Mục Dã nghĩ ngợi: “Có thì có, nhưng cho dù là đương kim thế giới về vô địch “thuật dịch dung” – đội ngũ hóa trang của Hollywood cũng không thể đạt được hiệu quả như thế? Tôi nhìn kỹ rồi, nếu như đó là dịch dung thì quả thật… đúng là không có chút sơ hở nào…”
Ninh Tịch sờ cằm: “Đội hóa trang chuyên nghiệp của Hollywood thì đã tính là gì.”
Hai người trò chuyện một chốc, Ninh Tịch đã có vẻ đứng ngồi không yên, đột nhiên cô đứng phắt dậy: “Không được!” “Bà làm gì thế hả?”
“Đi dò xét một chút xem!” Ninh Tịch nói Xong liên cât bước đi thăng Về phía Kha Minh Vü.
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc