Thực lực của Tắc Linh, danh tiếng của Tần Sanh Nguyệt, quán quân, quan hệ của Kiều Vi Lan, tiền cược đặt cho lần này quả thực là vô cùng lớn.
Ninh Tịch vỗ vỗ bả vai Cung Thượng Trạch, “Thượng trạch, bảo bối bị ôm đi, đau lòng không?”
Rốt cuộc từng đường kim mũi chỉ của những trang phục đó đều do cậu ta cùng mười mấy người thợ thủ công khác tỷ mỉ làm ra, cô nhớ rõ có một phụ kiện ở thân áo mà khiến Cung Thượng Trạch mất liền bảy ngày bảy đêm.
Cung Thượng Trạch trên mặt không có một tia chần chừ “Tôi tin tưởng bà chủ!”
Huống chi, không có cô, những trang phục đó căn bản sẽ không tồn tại, cô mới là chủ nhân của chúng.
……
Có Kiều Vi Lan hỗ trợ, Ninh Tịch nhẹ nhàng đj rất nhiều, cơm trưa xong liền trực tiếp đi đến phim trường.
Vì phương tiện giao thông, vẫn là một thân nam trang như cũ.
Đoàn phim bên này cũng là vừa cơm nước xong, đang ở gần đó nghỉ ngơi.
Tuy rằng mới là ngày hôm sau, nhưng đã có chia nhóm nhỏ, Thẩm Hãn Thần, Kỳ Phóng, Kỷ Ngữ Manh ba người tương đối thân thiết, Kha Minh Vũ bởi vì không phải xuất thân chính quy, không có ký bất kỳ hộ đồng với công ty, tính cách lại tương đối quái gở, cho nên vẫn luôn một mình nghỉ ngơi ở trong góc, thi thoảng mới có người đi lên hỏi cậu ta, nhưng cậu ta vẫn luôn im lặng, lâu dần hoàn toàn bị cách biệt.
“Tiền bối, chị đã đến rồi!” Kỷ Ngữ Manh xa xa nhìn thấy Ninh Tịch, đang cùng Kỳ Phóng nói chuyện, trực tiếp ném cậu ta ra phía sau, vui sướng mà chạy qua giống như con chim nhỏ.
A a a, chỉ là mới một đêm không gặp, sao có cảm giác thương nhớ cả ngàn năm rồi! Hả! Kỷ Ngữ Manh mi mau tỉnh, tỉnh lại ngay, đây là con gái đó nha!
Chính là trên người Ninh Tịch luôn có một hơi thở rất độc đáo, đặc biệt là cô ấy khi đối xử với phụ nữ, tính cách quá thoải mái, từng động tác đều nhẹ nhàng, có cảm giác như đem đối phương cưng chiều trong lòng bàn tay vậy!
Nhìn tiểu nha đầu đang hồng hộc chạy đến, Ninh Tịch tức khắc lộ ra cái mỉm cười, “ Ngữ Manh, ăn cơm chưa?”
“Ăn rồi ăn rồi, Thẩm đạo quả nhiên rất chu đáo, thức ăn cho đoàn làm phim đều rất ngon và đa dạng, làm hại em hôm nay lại ăn nhiều!” Kỷ Ngữ Manh ôm bụng oán giận.
“À, không có việc gì, em không béo.”
“Thật vậy sao?”
“Ừ, dù có béo lên một chút cũng không có việc gì, em mà béo hơn ngược lại sẽ càng đáng yêu.”
“Nào…… Nào có……” Kỷ Ngữ Manh thẹn thùng không thôi mà bụm mặt, vẻ mặt kiểu như muốn sinh con đến nơi rồi.
……
Cách đó không xa, Kỳ Phóng đem trai nước khoáng trong tay bóp đến biến dạng, “Hừ! Tên kia rốt cuộc có chỗ nào tốt chứ? Không phải nói ngọt một chút sao! Thả thính toàn bộ nữ nhân ở đây, dối trá!”
Lúc này, một cô gái đang ngồi cạnh nghe không nổi, quay sang nói một câu, “Thả thính phụ nữ thì làm sao! Thả thính phụ nữ không phải kỹ năng cơ bản nhất của người đàn ông cần làm sao?”
“Lời tôi nói không sai…… Không đúng hả?…… Không đúng chỗ nào? Chính cô ta không phải phụ nữ sao! Vậy mà còn giả mù sa mưa đi chiếm bát cơm của chúng tôi? Không công bằng! Hãn Thần, cậu nói có phải hay không?” Kỳ Phóng chuyển sự chú ý sang Thẩm Hãn Thần.
Thẩm Hãn Thần không nói một lời, hết sức chăm chú mà nhìn kịch bản, căn bản giống như không nghe thấy Kỳ Phóng nói gì.
Kỳ Phóng đầy mặt cạn lời, đáng thương, nhìn dáng vẻ này chắc chắn là hôm qua bị ngược đến ngoan ngoãn luôn rồi.
Đột nhiên nghiêm túc như vậy, khiến áp lực cho hắn cũng thật lớn……
Trừ bỏ Thẩm Hãn Thần, còn có một tên nam nhị không rõ thực lực Kha Minh Vũ, cũng không biết tên tiểu tử không hé răng nửa lời này kỹ thuật thế nào.
Ngày hôm qua Thẩm Hãn Thần bị ngược đến thảm như vậy, hôm nay tiểu tử này chắc chắn cũng sẽ không khá hơn đâu?
“Này, hôm nay Kha Minh Vũ cùng Ninh Tịch có cảnh nào cần diễn chung không nhỉ?” Kỳ Phóng một bên lẩm bẩm, Kịch bản đứng một bên đã trả lời, “Có! Là cảnh thứ hai mươi tám…… Hả! Vậy…… vậy mà là cảnh hôn! Tuy rằng cuối cùng không hôn thật…… Ha ha ha ha ha Hãn Thần, có người cho lót đế cho cậu rồi! Hôm nay Kha Minh Vũ cùng Ninh Tịch diễn chính là một cảnh hôn! Hôn với một người đàn ông cũng là một người đàn ông thì sao dám chứ, Kha Minh Vũ tiểu tử này chết chắc rồi!”
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc