Vì thế, Trang Vinh Quang quyết đoán nắm chặt thanh trường đeo chém tới.
Phong Lăng quả nhiên vẫn không nhúc nhích.
Sau khi nhận ba chiêu, thanh máu của Phong Lăng đã chỉ còn 10%”.
“Tiểu tử thúi, ta xem ngươi còn dám kiêu ngạo hay không. Mau xóa ID đi là vừa” Trang Vinh Quang quyết đoán tiếp tục đánh xuống.
Nhưng mà, giây tiếp theo, Phong Lăng lại đột nhiên biến mất tại chỗ, cùng lúc đó, Trang Vinh Quang thanh máu đột nhiên giảm còn một phần tư.
“Hả! Di hình đổi ảnh!”
“Không có việc gì không có việc gì, Vinh Quang tiếp tục! Đó là chiêu cuối của cô ta, nó chỉ có thể dùng một lần, hơn nữa sau khi dùng thì số giáp và máu cũng bị giảm đi đáng kể! Chạy nhanh chém chết cô ta đi! Chỉ cần một đao là đủ rồi!”
Nhưng mà……
Phong Lăng dù chỉ còn một tẹo máu nhưng không hề lay động. Liên tục thao tác, tận dụng tối đa sức mạnh của tọa kỵ, thoắt ẩn thoắt hiện đến chóng mặt. Trang Vinh Quang thậm chí còn chưa kịp nhìn rõ thân ảnh đối phương đã bị đối phương giết chết.
Kênh thế giới lúc này đều điên cuồng rồi, spam một câu duy nhất:
[ thế giới: ][ bái đại thần! ]
[ thế giới: ][ bái đại thần! ]
[ thế giới: ][ bái đại thần! ]
……
……
[ thế giới: ]【 Phong Lăng 】[ xóa trò chơi, nếu không, gặp ngươi một lần, giết ngươi một lần! ]
[ thế giới: ][ Đại thần, các người rốt cuộc có ân oán gì vậy? ]
[ thế giới: ][ Đúng đúng! Quang bang chủ rốt cuộc đã đắc tội người chỗ nào, cướp cô dâu cũng không tính, vậy mà còn muốn Quang bang chủ xóa game…]
[ thế giới: ]【 Phong Lăng 】[ Ngứa mắt ]
[ thế giới: ][……]
Im lặng…
Trang Vinh Quang nhìn hai chữ kia của Phong Lăng đã sắp phát điên, một chân đá bay cái ghế phía sai.
“Này này, Vinh Quang, ông đi đâu? Không chơi nữa sao?”
“Nạp vào nhiều tiền như vậy, thật sự phải bỏ à?”
“Biến, đừng làm phiền tôi! Về sau đừng ai tìm tôi chơi game nữa!”
Bị người ta giữa đường cướp mất tân nương, còn bị đối phương giết một lúc 4 mạng, cậu ta còn mặt mũi lên trò chơi nữa sao?
Cùng lúc đó, điện thoại Ninh Tịch vang lên, là Trang Khả Nhi gọi tới.
Ninh Tịch thắng trận còn đang nghe Giang Mục Dã lải nhải, nói chuyện phiếm với Mặc Thủy liền cầm lấy đjện thoại, “Alo, Khả Nhi?”
Bỗng nhiên nghe được thanh âm ôn nhu đầu bên kia của Ninh Tịch, Giang Mục Dã tức khắc im tiếng, dựng lỗ tai lên.
“Alo, Tiểu Tịch, Vinh Quang nó đã chịu về nhà!”
“Vậy là tốt rồi, cậu cũng mau trở về đi, lần sau đêm khuya đừng ra ngoài một mình như vậy, không an toàn.”
“Ừn, mình biết! Nhưng… cậu rốt cuộc đã là gì? Mình vừa rồi hình như nghe được Vinh Quang nói không bao giờ chơi trò chơi nữa… Trước đây nó chơi trò chơi đều chơi điên cuồng, không nghĩ tới tự nhiên lại nói không bao giờ chơi nữa…”
“À, cũng không có gì, mình cũng có chơi qua cái trò chơi kia, vừa nãy biết được ID của em cậu liền vào kết bạn, rồi cùng nói nói chuyện riêng vài cây, lấy thân phận bạn bè khuyên nó một chút, bảo nó cố gắng học tập, đừng lại vì chơi game mà làm mất tương lai, vì thân phận game thủ giống nhau, có khả năng nó đã nghe hiểu rồi.”
“Thì ra là như thế vậy! Tiểu Tịch, thật là cám ơn cậu……”
Ninh Tịch tai nghe máy tính còn chưa tắt, Giang Mục Dã đầu bên kia đang trợn mắt nghe Ninh Tịch nói dối, quả thực hoàn toàn cạn lời.
Chờ Ninh Tịch nói chuyện điện thoại xong sau, Giang Mục Dã lập tức hừ một tiếng, “Bà lại thông đồng với con gái nhà ai?”
“Cái gì mà thông đồng, là bạn tốt mới của tôi, em trai cô ấy chơi game cả ngày không chịu về, tôi chỉ là ra tay giúp đỡ thôi!”
Vừa mới làm loạn lớn như thế, lại còn cướp cô dâu, bắt người ta phải xóa game, hóa ra là giúp bạn, mất công mình còn ở trong game còn cùng Mặc Thủy kia tranh giành tình cảm, kết quả đến cuối cùng, chính “Phong Lăng đại hiệp” lại là đang tán gái à?
“……” Giang Mục Dã lúc này đã giống như vạn tiễn xuyên tim rồi.
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc