“Nghe nói Noble chỉ chuyên cung cấp cho Hoàng Gia chính khách đấy, tuy là không phổ thông nhưng tuyệt đối là còn cao cấp hơn mấy nhãn hiệu Chanel, Tiffany, Armani nhiều!”
Nghe mấy người bên cạnh nói chuyện, Lương Bích Cầm tỏ vẻ lơ đễnh, rút một tấm thiệp mời tinh xảo từ trong túi xách: “Các cô đang nói đến cái này à?”
“A! Chính là cái đó đó! Lương Bích Cầm, cô giỏi thật đấy! Thế ra cô cũng được mời!” Một nữ nghệ sĩ vẻ mặt đầy phấn khích dán chặt mắt vào tấm thiệp mời: “Ôi! Cái thiệp mời này thơm thật đấy! Quả không hổ danh là làm nước hoa! Ngay cả thiệp mời cũng sáng tạo thế này!”
“Đương nhiên rồi, nghe nói lần này đối phương mời toàn bộ những người tai to mặt lớn trong giới Thượng lưu và giới giải trí, phim của Bích Cầm bộ nào cũng cũng hot, bộ truyền hình cô đóng năm nay ratting còn qua 2 phẩy rồi đấy! Được mời cũng là chuyện có thể đoán được mà!”
“Thật hâm mộ quá đi! Tôi cũng muốn được đi xem xem thế nào!”
“Tôi cũng muốn, tôi cũng muốn!”
Lương Bích Cầm cẩn thận cất tấm thiệp mời đi, sau đó nhìn bọn họn một cái, nói với giọng từ tốn: “Cái này thì tôi không giúp được mọi người rồi, nhưng mà, tôi lại có thể giúp mọi người xin với chị họ của tôi, chị ấy rất thân với Cook – Giám đốc nghệ thuật của Noble, lần này chị ấy là khách mời đặc biệt của Noble đó!”
“Thật thế à! Thế thì tốt quá!”
“Lương Bích Cầm, thật sự cám ơn cô!”
Dưới sự tâng bốc cảm ơn của mọi người, lòng tham hư vinh của Lương Bích Cầm rốt cuộc cũng được thỏa mãn, vẻ mặt cô ta đắc ý nói: “Khách khí làm gì, chuyện nhỏ mà thôi!”
…
Trên đường về nhà.
Ninh Tịch nghĩ nghĩ một lát thấy khoảng thời gian kế tiếp không còn việc gì nữa, cho nên đang chuẩn bị nhân lúc rảnh rỗi này đi gặp Nhị sư huynh một lát.
Nhưng mà, cô đột nhiên nhớ ra số điện thoại trước đấy của Đường Lãng đã không liên lạc được nữa, liền đeo tai nghe bluetooth lên gọi điện cho Lục Đình Kiêu.
“Alo” Đầu dây bên kia vang lên giọng nói trầm ấm của Lục Đình Kiêu.
Ninh Tịch: “Boss đại nhân, số điện thoại của Đường Lãng là bao nhiêu? Anh gửi cho em đi! Vừa vặn buổi chiều đang rảnh, em định hẹn huynh ấy ra gặp nhau một lát.”
Lục Đình Kiêu: “Ừ..”
“Đúng rồi, công ty cấp cho em một chiếc BMW! Đẹp lắm nha~~!” Ninh Tịch hưng phấn chia sẻ tâm trạng vui vẻ với Lục Đình Kiêu.
“Em đang lái xe?” Lục Đình Kiêu hỏi.
“Đúng thế!”
“Tập trung vào lái xe đi, cẩn thận vết thương trên đùi đấy, anh cúp máy đây.”
Đầu bên kia điện thoại, Ninh Tịch tiu nghỉu bĩu môi nói: “Boss đại nhân, anh thật lãnh đạm với người ta quá đi! Anh không thơm tạm biệt người ta à?”
“Đừng quậy.”
“Oh, bye bye”
Mấy giây sau, “Ting” một tiếng, điện thoại rung lên.
Chắc là Lục Đình Kiêu gửi số điện thoại qua cho cô.
Ninh Tịch liếc nhìn thoáng qua, chỉ thấy trong tin nhắn có một dãy số, à mà không, đằng sau còn chữ… moah nữa!
“Phụt…” Ninh Tịch không nhịn được bật cười: “Đại ma vương thật sự quá đáng yêu!”
Sau khi về nhà rồi, Ninh Tịch lập tức gọi điện cho nhị sư huynh.
“Alo~~! Nhị sư huynh?”
“Tiểu sư muội~! Cuối cũng thì muội cũng đã nhớ tới Nhị sư huynh này rồi à~!” Giọng nói từ đầu dây bên kia nghe vẻ cô đơn và ai oán.
“Muội nào đâu có biết huynh đang ở Đế Đô! Huynh… khụ, huynh đang làm việc đấy à? Lúc nào có thời gian rỗi? Chúng ta gặp nhau đi?” Ninh Tịch hỏi.
“Yên tâm đi, có thời gian rỗi ngay lập tức đây, ai đấy của muội vừa đích thân phê cho huynh nghỉ này, bảo là muội muốn gặp huynh!”
Haiz, một bảo vệ bé nhỏ đang yên đang lành cũng bị “tọng thức ăn cho chó”!
Ninh Tịch: “Ơ…được rồi.”
Tags: Chọc tức vợ yêu – Mua 1 tặng 1, Truyện hài hước, Truyện Happy Ending, Truyện ngôn tình, Truyện sủng, Truyện Trung Quốc