– Em ra tiếp 2 người khách đó dùm chị nhé.
– Sao vậy chị My? 2 người đó có gì àh?
– 1 Người là em của thằng Tiến. Nhỏ đó khác hẳn tính anh 2 của nó, hiền lắm nhưng chị ngại phải tiếp xúc với nó. Em ra dùm chị đi.
– Dạ. Để em.
Bước ra bàn nước của 2 cô gái:
– 2 Chị dùng gì.
Dứt lời 2 cô gái nhìn Sơn (2 cô cũng xinh nhưng không bằng BCN) rồi nhìn nhau cười cười.
– Cho chị 1 ly sinh tố dâu. – 1 Người tên Diễm nói.
– Cho Em 1 ly cam vắt nhé. – 1 Người tên Vân (Em của Tiến đê tiện)
– 2 Chị chờ chút nhé.
Nói xong Sơn way vào wầy oha chế gặp BCN đi ra.
– Cho 1 ly cafe sữa.
Sơn không nói gì lặng lẽ vào quầy gặp anh Tú, anh Tú bảo 3 ly này Sơn pha thử xem, coi 2 hôm nay học có tiếp thu tốt không (3 ly nước này chắc không tính tiền nên anh Tú muốn 3 con mụ kia làm chuột thí nghiệm hay sao đó). Sơn nghĩ “có gì anh Tú chịu hehe”.
Pha xong mang ra ngoài bàn cho 3 con mụ kia, nhưng Sơn đâu biết anh Tú cũng đi theo sau.
– Mời 3 chị dùng nước.
– Hihi, cảm ơn anh đẹp trai – Vân nói.
Diễm: Con quỷ của tao không được dành nha.
BCN: Người ta có bạn gái rồi, đẹp lắm không tới lượt tụi mày đâu.
Diễm: Có bạn gái thì sao? Chưa cưới mà, tao còn cơ hội, đúng không anh nhỉ?
Sơn chỉ cười cho có lệ vậy thôi, đặt mấy ly nước xuống. Way lưng lại gặp anh Tú, cũng bất ngờ “cha này thấy gái đẹp chắc ra làm quen”
Anh Tú: Hello 2 bé, lâu lắm mới ghé à nha.
Diễm: Bận học anh ơi, nhớ anh nên ghé nè.
Vân: Hết tiền qua uống ké, nói đại đi hihi.
Diễm: Con này mày bôi bác tao àh? Mày tranh “trai” với tao không lại kím chuyện hả mậy?
Anh Tú: Hôm nay không phải anh pha nước đâu nha. Sơn pha đó. Mấy em uống rồi góp ý cho điểm nhé. – Biết bọn này thẳng tính nên anh Tú muốn tụi nó góp ý cho Sơn.
Diễm: Chà chà, Nhà mày có mấy toilet thế Hạnh (BCN)?
BCN: 2. Chi vậy?
Diễm: Thế thì 2 đứa mày uống trước đi, 3 đứa cùng uống mắc công tranh toilet hehe.
Sơn nghe nói cũng hơi buồn cười và lo lắng. “Sản phẩm” đầu tay mà. Người uống trước tiên là BCN… Uống xong đặt ly nước xuống, 4 người còn lại chăm chú nhìn BCN.
BCN: Hơi ngọt 1 tý. 7 Đ.
– Cảm ơn chị.
Bảo Vân và BCN uống trước, nhưng nghe BCN nói xong Diễm cũng cầm ly lên uống thử.
Diễm: Được đó, nhưng em uống chua chua, mai mốt anh bỏ ít sữa thôi nhé. 9 Đ. Hihi.
BCN: Con quỷ mày cho điểm cao thế? Có nói quá không?
Diễm: Đáng lẻ 8 đ thôi nhưng tao cho thêm 1 đ “nhan sắc”. Hehe…
Vân: Đồ mê trai.
Diễm: Còn mày uống đi. Trai không mê mê gì?
Tới Vân uống xong, cũng góp ý.
Vân: Em thấy…
– Thấy gì… Câu hỏi của 4 người còn lại.
Vân: Chẳng khác gì anh Tú pha hihi.
Anh Tú: Em nói thế chắc anh về wê chăn vịt được rồi.
Vân: Em nói giống thôi chứ em biết anh Tú chỉ anh Sơn mà. Danh sư xuất cao đồ.
Anh Tú: Hehe. Vậy tốt rồi. Thôi mấy đứa ngồi chơi anh vào làm việc.
Diễm: Con nhỏ này bữa nay biết đùa với trai nữa, ai bảo nó hiền…
Thấy 3 Mụ này khen Sơn cũng vui lắm, vì Nghề mới có sự tiến bộ.
Chào 3 cô gái Sơn bước vào làm việc. Lâu lâu nhìn ra 3 cô gái vẫn cứ vô tư cười đùa. “BCN cười nhiều phải đẹp hơn không”…
Tối đó. Sơn về nhà thì tôi cũng về đến. 2 anh em trò chuyện với nhau những của 2 ngày qua…
Sáng sớm Sơn đi học. Đến lớp nhóm “Bàn cúi” cũng tỏ ra bình thường nhưng chỉ có 1 người biết chuyện hwa xảy ra đó là Phương (Do Vinh TG kể lại):
– Hôm qua, Sơn bị đánh có đau lắm không? Phương cũng muốn đi theo mà anh Vinh không cho?
– Phương đi làm chi, con gái đâu thích hợp với mấy chuyện đó.
– Thế còn người con gái hôm qua thì sao? Cô ta tên gì vậy?
– Cô ấy tên Hà, bạn học c3 của Sơn. Hà giúp Sơn nhiều lắm, từ việc kím chỗ ở với học hành này nọ…
– Cô ấy là bạn gái Sơn ah?
– Bây giờ thì chưa…
– Sao vậy? Cô ấy xinh quá, trai trường mình ngồi ngắm đầy căntin luôn. – Giọng nói có vẻ hơi buồn.
– Mọi người có 1 vẻ đẹp riêng mà. Chuyện của Sơn và Hà thì bây giờ Sơn không nói được.
– Sơn không muốn nói thì thôi. Mà nghe nói Sơn đi làm thêm ở quán nước phải không? Chỗ nào vậy?
– Làm được 4 5 bữa rồi. Nó nằm trên đường xxx tên yyy đó. Rãnh ghé ủng hộ Sơn nói bà chủ tính giá gấp đôi cho. Hehe.
– Èo, vậy thôi không đi đâu, Sinh viên nghèo mà tính tiền gấp đôi…
Nghe tới ăn uống thì Dung Ù cũng tham gia.
Dung Ù: Bữa nào chàng dẫn em lại quán nhé. Em cũng muốn biết nữa.
Đại mọt sách: Quán đó tôi biết nè. Thiết kế tốt, có sân vườn và cả phòng lạnh nữa. Đồ uống khá ok và rẻ. Nhưng “gu” âm nhạc thì tệ không hợp phong cách.
Từ bữa vào quán làm tới nay Sơn cũng cảm thấy lạ lạ sao ấy nhưng không biết, nay được Mọt sách chỉ ra thì hiểu liền.
– Đúng rồi hèn gì tao thấy ngờ ngợ. Theo mày thì sao Đạt?
Đại MS: Buổi sáng và buổi chiều tối kím nhạc hòa tấu mở, trưa thì mở nhạc chữ tình. Còn ngày lễ thì mở nhạc theo chủ đề vậy thôi.
– Cảm ơn mày nhé, tao sẽ nói lại với chủ quán thử.
Dung Ù: Tư vấn phải trả tiền đó nghen. Ít nhất cũng 1 chầu nước àh.
– Nếu quán thu hút khách hơn thì ok thôi. Chủ quán tôi cũng rộng rãi lắm hehe.
Nch 1 hồi cũng hết giờ học. Chạy ra chợ mua đồ ăn về nấu, càng ngày Sơn càng lên tay nên tôi không còn bỏ bữa trưa nữa (lúc trước toàn mì gói luyện game không àh).
– Chú mày cứ nấu ăn ngon thế, ở đây đến khi ra trường chắc anh sẹ lên được kg đó (lúc đó tôi 1 m73 48 kg da bọc xương).
– Em nấu thua xa Hà, mấy bữa trước Hà qua nấu em cũng học hỏi được ít.
– Bữa nào nấu lẩu ăn đi? Rủ anh Phong qua luôn. Hôm qua nghe nói anh cũng muốn gặp.
– T7 hay CN đi. Mà để coi Hà có rảnh không nữa.
– Uhm. Em cứ làm chủ, anh ăn ké thôi keke.
Ăn xong tôi dọt ra tiệm net liền vì 2 bữa không onl được rồi (Ghiền chịu không được luôn hehe).
Tags: Ngôn tình hiện đại, Truyện ngôn tình, Truyện Sad Ending, Truyện teen, Truyện tình buồn, Truyện Việt Nam