Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Bảo Bảo Vô Lương Bà Mẹ Mập Là Của Ta » Phần 209

Bảo Bảo Vô Lương Bà Mẹ Mập Là Của Ta

Phần 209

Phong Linh đẩy hắn ra. “Ai muốn ngủ với ngươi?”.

Thần Hoàng xách cổ áo nàng, kéo nàng tới giường, sau đó cứng rắn đè nàng xuống, ôm hông nàng, hắn thì nằm xuống bên ngoài, nhắm mắt lại. “Cảnh cáo nàng không được lộn xộn. Bây giờ, ngủ đi”.

“Dạ Tàn Nguyệt, ngươi là sói à?”.

“Ha ha, nếu như nàng là dê”.

“Ngươi…….”.

Vốn là chiếc giường đủ cho hai người ngủ bây giờ lại rất chật, Phong Linh chỉ cần động một cái là dính sát vào người hắn, nàng lại liều mạng muốn ngồi dậy, cọ rồi lại cọ, bỗng nhiên nàng cứng đờ người, hai mắt trợn thật lớn.

“Dạ Tàn Nguyệt………….”.

“Hả?”.

“Cái gì đang chống vào người ta?”.

“Ha ha”. Hắn cười. “Nàng đoán thử xem?”.

Phong Linh nổi giận. “Bây giờ lập tức cách xa ta 3cm! Nếu không thì ta sẽ cắt nó!”.

Thần Hoàng cưng chiều nhéo thịt ở eo nàng, càng vòng chặt cánh tay đang ôm nàng, mập mờ thổi khí vào tai nàng. “Ta đã cảnh cáo nàng, đừng có lộn xộn! Hậu quả của việc đó ta không phụ trách ~”.

“Ngươi….. là đồng tình với ta sao?”.

Hắn buồn cười xoay người nàng, ánh mắt liếc về phía bụng dưới của mình. “Có một số việc chỉ đồng tình không thì không làm được”. Ngay sau đó hắn lại kề sát mấy phần, đôi môi đỏ mọng cách mặt nàng chỉ vài cen ti mét. “Nhất định nàng không biết, cho dù nàng biến thành dạng gì thì nàng đều có bản lĩnh làm ta nổi điên. Chỉ cần động vào nàng thì cái gì tự chủ đều biến mất, ngay cả hiện tại………..”.

“Ực”. Phong Linh nuốt một ngụm nước bọt, nhịp tim bỗng tăng lên. Lời nói nóng bỏng như vậy, được nói ra từ trong miệng hắn, nàng lại không hề cảm thấy ghê tởm mà ngược lại sẽ làm thấy….. hài hòa?

Quả nhiên, không phải ai cũng có tư cách tà ác.

Hắn nhẹ nàng nâng cằm nàng lên, nhìn chằm chằm vào nàng, khẽ nhếch môi nở nụ cười câu hồn, “Ta cũng rất tò mò không biết tại sao khẩu vị của ta lại nặng như vậy, không thể làm gì khác hơn là ăn nàng một ngụm……….”.

Môi của hắn di chuyển xuống, cuối cùng hắn hôn lên môi nàng.

Đầu Phong Linh trống rỗng, nặng lực suy nghĩ về số 0, nàng chỉ có thể trợn to mắt nhìn ngũ quan hoàn mỹ như được điêu khắc của hắn, từng sợi lông mi mảnh, nàng nhìn kỹ chợt giật nảy mình, càng nhìn càng đẹp chết người.

Nụ hôn của hắn càng lúc càng sâu hơn, nàng cảm nhận được nhiệt tình của hắn và cả cánh môi đang không ngừng cọ sát, nàng lè lưỡi nhẹ nhàng liếm một cái. Thoáng chốc, cái gì lý trí, cái gì tự chế của hắn đều cam bái hạ phong trước mặt nàng. Thần Hoàng lật người, một tay giữ ót nàng, một tay đưa lên bộ ngực của nàng, bàn tay không do dự cầm vào nơi mềm mại. Môi lưỡi càng trêu đùa nàng.

Phong Linh không thể không thừa nhận kỹ thuật hôn của hắn rất cao. Một cảm giác trống không trước nay chưa có đánh úp về phía nàng, nàng muốn vứt bỏ mọi tạp niệm, muốn quên đi mình là ai, quên đi hắn là ai, chỉ đơn thuần cảm nhận sự nguyên thủy giữa nam và nữ.

Cái ý niệm này rất đáng sợ, một khi đã tạo thành thì giống như lũ lụt thú dữ, không cách nào kiềm chế được.

Cho đến giờ phút này nàng mới giật mình nhận ra nàng khát vọng và mê luyến người đàn ông này sâu đến cỡ nào. Tình cảm đè nén đã không thể không thông qua loại phương thức này để thổ lộ. Lòng của nàng có thể lừa mình dối người nhưng thân thể nàng hiểu được và nói cho nàng biết, nàng muốn người đàn ông này! Có ước muốn mãnh liệt như hắn vào lúc này.

Nếu như đây là sa đọa thì như vậy, cả đêm ở đây, nàng tình nguyện bị che mờ cặp mắt……

Thần Hoàng chỉ cần hai, ba động tác đã có thể bỏ y phục của hai người, đè lên cơ thể mềm nhũn của nàng, không nói gì. Nụ hôn của hắn nóng bỏng, triền miên. Hai tay càng chuyển động nhanh trên người nàng, tìm kiếm chỗ mẫn cảm của nàng. Mặc dù chỗ đó đã bốc hỏa nhưng hắn cũng không vội vàng công thanh đoạt đất mà kiên nhẫn hướng dẫn nàng.

“Đợi chút……..”. Phong Linh mở cặp mắt mờ sương, lo lắng nói. “Thương thế của chàng…….”.

“Lúc này ai còn quan tâm vết thương ấy”. Thần Hoàng đẩy hai chân nàng ra, cả người đè lên, lửa nóng chống đỡ nơi mềm mại. Phong Linh đỏ mặt đến nỗi có thể rỉ ra máu, cắn môi. “Chàng……..”.

“Suỵt…….”. Thần Hoàng cúi người, hôn lên nụ hồng đỏ tươi trên ngực nàng. “Lúc này, tốt nhất không nên nói gì”.

“Ưm….”. Phong Linh ngâm lên một tiếng, hắn hài lòng cười. “Ta rất thích nghe âm thanh này của nàng”.

Phong Linh hận không thể tìm cái động để chui vào, trừng mắt nhìn hắn. “Sắc lang!”.

Thần Hoàng nhướn mày. “Được, gia sẽ sắc cho nàng xem!”.

Tay của hắn từ từ trượt xuống, đi tới địa phương mắc cỡ nhất của nàng, nhẹ nhàng trêu chọc mấy cái, Phong Linh lập tức sợ hãi muốn đẩy hắn ra. “Chàng chàng chàng chàng ——”.

Thần Hoàng không cho nàng cơ hội lùi bước, bỗng chốc hôn lên nàng, nuốt hết những lời kháng nghị của nàng. Động tác trên tay không dừng lại, từng chút từng chút, dịu dàng mà vẫn cường hãn.

Trong cơ thể bỗng dâng lên một cỗ khác lạ, càng ngày càng mãnh liệt, giống như, cần có một cái gì đó bổ khuyết sự trống rỗng của nàng. Đang lúc nàng muốn có được nhiều hơn thì hắn lại tà ác dừng động tác lại, đôi mắt vui vẻ nhìn vẻ mặt không hiểu của nàng, hắn xấu xa cười một tiếng, cúi xuống nói câu gì đó bên tai nàng. Mặt Phong Linh đỏ lên. “Chàng….. biến thái!”.

Thần Hoàng lơ đễnh, chống người lên, khuôn mặt dễ nhìn, nhìn thẳng vào nàng. “Đối với nữ nhân mình thích, như vậy không gọi là biến thái”. Nói xong, hắn không chần chờ nghiêng thân mình, lại hôn lên môi nàng lúc nàng hét chói tai.

Có lẽ đã đè nén quá lâu nên khi tiến vào trong nàng, hắn không khống chế mình. Hắn cường hãn đụng chạm nàng, tiết tấu không hề thả chậm, Phong Linh cắn chặt môi, mới đầu nàng không thích ứng được, sau đó dần dần theo tiết tấu của hắn.

“A…….. Ưm……..”.

Âm thanh của nàng giống như chất xúc tác khiến Thần Hoàng không giữ được. “Đáng chết!”. Hắn đột nhiên tăng nhanh tiết tấu, không để ý vết thương trên lưng đã bị hở, đưa Phong Linh lên mây……….

Những tiếng ồn ào trên thế giới giống như ngừng lại tại giờ phút này.

Nhìn lưng hắn rỉ cả máu ra băng gạc, Phong Linh lúng túng ngồi dậy. “Ta… ta thay thuốc cho chàng”.

Thần Hoàng lười biếng nằm trên giường, trên người chỉ có cái chăn che trên mông một chút, tư thế rất chọc người, hình ảnh đó đánh thẳng vào mắt nàng. Phong Linh không dám nhìn hắn, sau khi lấy thuốc, đỏ mặt xử lý vết thương cho hắn.

“Tam Nương”. Đột nhiên hắn mở miệng.

Động tác của Phong Linh hơi chậm lại, vì che giấu sự hốt hoảng của mình, nàng vội vàng cúi đầu. “……. Hả?”.

Hắn đưa tay ra nâng cằm nàng lên, nhìn gương mặt tròn phúng phính của nàng, cười một tiếng. “Ta sẽ kiên nhẫn, kiên nhẫn chờ nàng nhìn rõ trái tim mình”.

Phong Linh xúc động nhìn hắn, trái tim lặng lẽ nảy sinh một chút cảm động còn chưa kịp tiêu hóa thì đã bị câu sau của hắn dập tắt.

“Ngay lúc này, không cho phép nàng rời khỏi tầm mắt của ta nửa bước!”. Hắn cười một tiếng, đẹp đến nỗi ng ta hoa mắt, hai mắt đột nhiên sáng lên, vui vẻ nói. “Chúng ta ngủ thôi!”.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255

Tags: , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất