Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Bạn thân tôi làm gái » Phần 4

Bạn thân tôi làm gái

Phần 4

Tạm quên con vẹo kia đi, mình lại đi tiếp hành trình góc khuất của ngành vậy…

Hôm nay ngủ dậy tôi xuống muộn hơn tầm hai mươi phút vì đau bụng ỉa chảy. Bình thường tôi luôn đúng giờ, nhưng lần này thì khác, cố lắm cho nhanh nhưng cứ đứng lên là nó lại cứ là muốn tuôn ra. Nỗi khổ những người bị ỉa chảy chắc ai cũng thấu dùm mấy phần. Khi giao ca tôi thấy khá bảnh… à không khá mệt, cảm giác hậu ỉa chảy nó mệt vì thiếu nước đấy…

Đang ngồi thì có khách đến, anh chàng này khá trẻ, so ra với tôi chắc cũng tựa tựa tướng ta cũng như độ đẹp trai của tôi, nhưng khác biệt một chỗ là hắn đi sh và có tiền, còn tôi thì đéo có gì. Hì hì. Hắn vào thuê 1 phòng và dặn tôi tí có gái tới bảo lên phòng hắn, hắn tip tôi 500k.

Con tạp vụ đứng đó mắt hí hửng (bọn tôi chia đôi tip) nhỏ to với tôi.

– Em biết facebook anh đó đó, đại gia đó anh.

– Nó đại gia nó mới tip 500k, nó đại du nó đụ chết mẹ mày rồi. Đi dọn phòng đi.

Con mặt loz nó cười ha há lên lấy 250k rồi quay đi. Tôi cũng đang vui vui vì có tiền… thoáng cái hơn 10 phút sau có 4 em nào ở đâu đến, nhìn em nào cũng hít hà 3 ngày chưa hết thơm. Toàn gái đẹp thôi, có em đi cuối cùng là xinh và hợp gu tôi nhất. Địa hàng em này tôi định lòng “M xuống bố sẽ xin nhẹ cái zalo”… Tôi chỉ phòng cho 4 em đó lên, 4 em này làm đào hay gái ăn chơi tôi không rõ vì không có thông tin nên không phán.

Tầm 2h sáng thì 2 em xuống bảo lấy thêm 1 phòng nữa, tôi dễ dàng đồng ý thôi, khách sộp thế thì ngại gì. Tầm 5 giờ thì hắn với 2 em ra trước bảo đi ăn. Tôi cũng không nghi ngờ gì, 15 phút sau 2 em nữa xuống cũng bảo đi ăn, tôi nghĩ bọn này nó bay lắc hay gì mà đói lắm thế… tôi cũng ngáo, bọn nó đi ăn mà 7h tôi giao ca vẫn chưa ai về, tôi cứ nghĩ nó tip 500k nó ngại gì 700k hai phòng (3 tiếng) chứ. Thế là tôi cứ giao ca và đi ngủ. Đến chiều tôi ngủ dậy nhận ca thì biết một điều làm tỉnh cả ngủ…

Địt cả lò nhà nó, chúng nó bỏ đi hết không quay lại thanh toán phòng, lố qua thêm ngày mới qua 12h, tiền phòng lên gấp đôi là thành 2triệu. Thế mới biết tôi bị lừa con mẹ nó rồi, 2 triệu mà nó chỉ trả có 500k. Vâng, tôi đền 1 triệu 500k cho một mùa đông lạnh giá. Súc vật này đỉnh thiệt, cầm 500k mà thuê được tận 2 triệu tiền phòng. Nó tip mình làm mình tưởng nó xộp đâm ra không thèm lấy cmnd với cả tiền trước.

Rút kinh nghiệm: Không nên tin ai trên con đường kinh doanh cả. Mất lòng trước được lòng sau.
Non và xanh quá.

Đang ngồi thất thần vì chưa làm được bao nhiêu mà đền tận triệu rưỡi, đang chua xót cõi lòng thì nghe tiếng bước chân từ thang máy đi ra, tiếng guốc lộp cộp kèm mùi hương Chanel Cà Vá Nì thoang thoảng qua làn gió tới mũi tôi, tôi quay người nhìn lại, nhưng không kịp, bóng dáng ấy đi vụt qua quầy lễ tân, đi thẳng ra ngoài, tôi không phải hạng người thô lỗ, nhưng thú thật lúc đó nhìn từ đằng sau, ngoài cặp mông lắc kiu đang di chuyển thì không có gì khác để nhìn. Chiếc quần đen ôm sát cả chân và mông kèm chiếc áo đen tuyền kiểu croptop ôm sát người, từ đằng sau tôi thấy rõ từng đường cong cơ thể của em nó, chiếc áo croptop làm vòng eo hở ra 5 phần. Mọi thứ hài hòa đến nổi tôi đứng nhìn và nuốt ngụm nước miếng cái ỰC CCCCCC.

Em nó đi ra ngoài lấy một thứ gì đó rồi đang quay vào trong lại, tim tôi đập một vài nhịp bị lạc, em nó lạnh lùng đi ngang qua không một tia ánh mắt nào nhìn về phía tôi…

Tôi quay sang hỏi con bé tạp vụ.

– Ai đấy em, khách phòng nào đấy.

– Em không biết, hình như không phải khách, đào thì phải đó anh.

Cảm giác hụt hẫng chợt lùa về như đang đợi từ khi nào, tôi thở dài và không bận tâm nữa…

… tầm 11h khuya tôi hay đi ăn, trùng hợp em nó lại xuống giờ đó và nhờ tôi gọi dùm taxi. Khi nhìn trực diện tôi đánh giá em nó khá xinh, xinh theo kiểu của một đứa con gái mới lớn, nét e thẹn vẫn còn, cái nét non nớt trên từng viền môi, đôi má vẫn còn đó trên khuôn mặt em, em dặm nhẹ phấn trên mặt, đánh hồng trên mí mắt, tô nhẹ một chút môi. Vì trang điểm như vậy nên tôi không nghĩ rằng em làm đào, tôi mới hơi hụt hẫng khi nghe con bé tạp vụ trả lời rằng em đi khách… em nó không cao như bao em làm đào khác, đôi guốc làm chiều cao em giả đi nhưng không sao. Em có thể lấy tình cảm của đôi mắt đối phương một cách nhẹ nhàng luôn.

Quay lại chuyện em nó nhờ tôi gọi taxi, trùng hợp giờ đó tôi cũng đi ăn, sao tôi không mở lời chở em nó nhỉ?

– Giờ anh cũng đi ăn, em tiện thì anh đưa đi.

– Vâng, anh đi ở đâu?

– Em về đâu?

– Em đi ăn chứ chưa về.

Chút suy nghĩ nhảy lên trong đầu.

– Thế mình đi ăn thôi.

– Anh đi ai coi khách sạn.

– Em không phải lo.

– Ơ nhưng anh đi con wave ghẻ lắm, em đi có ngại không? – Tôi hỏi.

– Đi thôi.

Em nó trả lời. Cái nheo mắt kèm nụ cười cộng với giọng nói nhẹ nhàng làm tôi chết tim đấy, chết nhẹ một vài giây…

Chậc!

Tôi không thể yêu một cô gái ngành, điều đó là không thể. Tôi lắc đầu cho tỉnh táo, nhẹ nghiêng xe để em nó leo lên, với cái ôm eo nhẹ nhàng, tôi quay lại cài hộ dây bảo hiểm cho em nó. Không biết nữa, chắc bản chất tôi ga lăng sẵn nên thế.

Trên đường đi tôi trò chuyện cùng em, tất nhiên không quên hỏi em muốn ăn gì, và tất nhiên tôi sẽ đưa em đi ăn món ngon nhất mà tôi biết, lại tất nhiên là ăn vỉa hè vì tôi đéo có tiền để ăn sang trọng. Lại cái chất đàn ông không cho phép tôi để em nó trả tiền. Tôi vẫn giữ quan điểm của mình mặc dù bị em nó chớp hồn từ đầu.

“Không nghe cave kể chuyện”.

Vẫn cứ là ngồi tâm sự, tôi vẫn lắng nghe, vẫn đồng tình và vẫn không tin…

… Cho đến khi em nó khóc, ơ!

Ngơ ngác!

Ơ, tôi bị ngáo con mẹ nó luôn, thấy gái khóc tôi bị ngáo, bị quên con mẹ nó em là ai, từ đâu tới, làm nghề gì, 10 giây về trước tôi không còn nhớ gì cả, cứ tưởng mình vừa uống nhầm nước mất trí nhớ hay nước lú gì đó, tôi vội vàng xé bịch khăn ướt và lau lên đôi mắt em nó… tôi cảm thấy có lỗi một cách tự nhiên vì không tin những gì em nó nói, tôi xoa đầu vỗ về và nhẹ nhàng nói.

– Nín đi, người lớn không được khóc. Muốn khóc thì đợi 1 hôm anh dắt em đến một nơi la hét và khóc cho thỏa.

Mãi em nó mới không khóc nữa, tôi không tiện kể hoàn cảnh em nó lên vì em nó cũng có đọc truyện này.

Tôi thanh toán tiền rồi book grab cho em nó về địa chỉ theo yêu cầu, tôi hơi tiếc, phải mà về khách sạn ở tiếp thì tốt nhỉ… hì hì.

Tất nhiên là tôi không quên xin Zalo em nó rồi, và lại càng tất nhiên không thể không làm phiền zalo em nó một chút rồi…

Với phần lớn các nam giới khi nhắn tin cho nữ giới thường bắt đầu bằng “Hi em” “Chào em” v… v.

Với tôi đó là thể loại nhạt nhẽo nhất, từ lúc 16 tuổi tôi đã biết lên MRC để tán gái bằng những câu như vậy rồi.

– Hù.

– Hết hồn.

Bắt đầu như thế đấy, không có gì mới nhưng ít ra tiếp tới vẫn dễ nói hơn vì nó thân thiện…

– Mai em có lại sang làm không? Sao không ở lại đây?

– Em phải về, không đi qua đêm được.

– À, vậy cũng không tiện nói chuyện, cũng muộn rồi.

– Anh cứ nói đi, một xíu nữa rồi em ngủ, mà cảm ơn anh đã nghe em nói nha, lâu rồi em chưa tâm sự với ai.

– Anh không nhận lời cảm ơn nhé, em nợ anh một phần, anh đòi sau.

– Anh tính đòi kiểu gì đây.

– Vội làm gì, mình còn gặp nhau dài mà.

– Dạ vậy em ngủ nhen.

– G9 em.

Bình thường khi tán tỉnh ai, tôi thường ghi là chúc em ngủ ngon, nhưng tôi ghi g9 nghĩa là mối quan hệ đơn thuần, không phức tạp. Nhìn thì thấy hai ngôn ngữ đó nó cùng nghĩa, nhưng phụ nữ không thế, họ xem cái ngôn từ chúng ta dành cho họ để cảm nhận tình cảm. Vậy nên câu “Phụ nữ yêu bằng tai” không sai chút nào…

Haizzza, tôi thở phào nhẹ nhõm, hiện chưa biết rõ cảm xúc của mình là gì nhưng thú thật một điều giọng nói của em nó dễ mê hoặc lòng người lắm, nó nhẹ nhàng mà nhỏ nhẹ, mỗi lần mệt mỏi chỉ cần nghe em nó nói chắc cũng xua tan được đấy…

Tags: , , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất