Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Vượt Tường » Phần 239

Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Vượt Tường

Phần 239

Phiên ngoại 5: Truy thê, hoàng phi rất hội trang [ ngũ ]

Ai… ai là nương tử của ngươi, trước mặt mọi người, thỉnh công tử nói chuyện tôn trọng một chút.” Hai tay chống eo, nháy mắt, nàng ra một cái quyết định. Tục ngữ nói đúng: chó bị dồn đến chân tường cũng sẽ cắn người nha, huống chi là người……

“Phải không? Nàng gọi ta vì công tử, mà không phải “tướng công” hoặc “phu quân”, y theo gia pháp, thì ta nên trừng phạt nàng thế nào đây? Ta phải hảo hảo suy nghĩ một chút.” Gấp ti phiến lại, gõ gõ lên người ra chiều suy nghĩ, một tay vuốt vuốt cằm, bộ dáng tự hỏi.

Ngay tại thời điểm mọi người không chú ý, chỉ thấy nàng đột nhiên thẳng một cước, dùng sức đạp lên bàn chân của một trong sáu nam tử áo nâu, ai, cố thể nói là dùng hết sức lực, đủ để làm tên kia bị đạp đến sắc mặt kịch biến.

“Hoàng, hoàng phi……” Nam tử cắn răng, hơi giật mình giầy thêu trên bàn chân mình, không biết mình đã làm gì đắc tội nàng.

Ánh mắt mọi người đều bị thanh âm của nam tử hấp dẫn đi qua, đương nhiên là bao gồm Phù Vân Khâu Trạch.

Thời cơ đã đến, không thể để lỡ, người nào đó nhất thời nhanh chóng thu “móng heo”, dùng tốc độ cực nhanh vọt vào trong phòng, “Oành”, đem cửa phòng, cửa sổ, tất cả đều đóng chặt lại.

Mọi người trong sân cứng họng nhìn một màn này, nàng…. gặp quỷ sao?

Duy chỉ có thân ảnh đỏ tươi đang nhàn nhã ngồi thưởng trà là không hề cảm thấy ngạc nhiên, khóe môi đỏ tươi khẽ cong cong, tựa tiếu phi tiếu, một tay chống đỡ cằm, thẳng tắp xem xét thân ảnh màu tím kia.

Hắn rốt cục đã đến.

“Bây giờ, nhất thời nửa khắc, nàng cũng sẽ không đi ra, các ngươi yên tâm, phòng của nàng chỉ có một cửa ra cùng một cái cửa sổ, nói cách khác, chỉ có thể dựa vào con đường duy nhất này để chạy trốn, tuyệt đối không có đường khác để ra, chi bằng ngồi xuống uống chén trà đi, Hoàng Thượng?” Mị nhãn liếc liếc về phía đôi mắt đang hé cửa nhìn trộm, câu thần, cười khẽ không thôi.

Mẫn Hách yêu nam chết tiệt này, từ khi nào lại cùng Phù Vân Khâu Trạch thuận thảo như vậy! Ở trong phòng, Y Y thiếu chút nữa tức đến bốc khói, hắn muốn uống trà liền uống trà, sao lại đi nói với Khâu Trạch đường ra của mình chứ, cái này, bây giờ cho dù mình muốn giả dạng làm khuân vác đi ra ngoài cũng khó.

“Nương, người đang nhìn cái gì?”

Một cái đầu nhỏ cũng cọ đi qua, nhưng cũng chỉ có thể nhìn thấy nụ cười quyến rũ trên mặt cùa nhị cha nuôi, không khỏi có chút kỳ quái, mẫu thân nhìn nhị cha nuôi để làm chi? Chẳng lẽ hai người lại cãi nhau? Nếu không sao có thể vội vội vàng vàng trở về phòng đóng cửa, còn đóng luôn cửa sổ?

“Xem một tên mặt dày mày dạn.” Nàng thuận miệng đáp, nhưng đột nhiên ý thức được cái gì, quát to một tiếng, “Tiểu Ngư Nhi, sao con lại ở trong phòng ?”

Bất đắc dĩ trợn trắng, hắn thật sự là chịu không nổi tính đãng trí của mẫu thân, rõ ràng vừa rồi người lao ra ngoài đuổi theo mấy vị thúc thúc kia, còn mình ngồi yên ôm hành lý của của mình, cũng không đi ra ngoài, vì sao hắn lại không ở trong phòng?

“Nương, hôm nay nương làm sao vậy? Còn tự xưng là Hoa Mộc Lan, con sao lại không biết người cải danh sửa họ? Cả ngày đều cổ cổ quái quái, không phải là người thiếu nợ của ai, bị người ta đuổ đến tận nhà chứ? Nhưng mà, nương, cha nuôi cùng nhị cha nuôi đều rất có tiền a, chúng ta nếu thực thiếu người ta bạc, trước mượn cha nuôi, trả cho người ta xong không phải tốt hơn sao? Con không muốn đi theo người nơi nơi chạy loạn.” Nói ra ý kiến, đây là nguyên nhân hắn ngồi yên ôm hành lý chứ không nguyện ý đuổi theo mẫu thân truy người, dù nói như thế nào, ở bên cạnh hai cha nuôi tốt hơn ở bên cạnh mẫu thân nhiều lắm.

Ít nhất có thể lắp đầy bụng.

“Nợ bạc? Ai dám cho ta mượn tiền?” Nàng nhéo nhéo gương mặt phúng phính của con, xoay người, đem khe hở duy nhất khép lại,“Hơn nữa, dựa vào cái gì lại nói đi theo mẫu thân là “chạy loạn” hả? Ngân lượng trong hành lý cũng đủ cho hai mẹ con mình sống sung sướng mấy năm nha.” Đương nhiên, là trong tình huống nàng không tiêu tiền “kì quái”.

“Mẫu thân có biết một cân cải trắng bao nhiêu ngân lượng không?” Tiểu Ngư Nhi không tin nhìn nàng.

“Bao nhiêu?”

“Mẫu thân có biết một gian phòng ở thuê bao nhiêu tiền không?”

“Chắc là không đắt lắm?” Nàng gãi gãi đầu,“Nếu không thì mua một căn nhà nhỏ, vậy thì không cần tiền thuê.”

Vậy không bằng trực tiếp ở lại…… Người nào đó đã muốn không nói gì, xem ra mẫu thân một chút tính toán cũng chưa có, chính là đã bị cái gì kinh hách nên mới muốn tạm thời rời đi.

Nhưng là, rốt cuộc là mẫu thân đã bị cái gì kinh hách? Ngày thường mẫu thân còn có thể so với Võ Tòng, vậy còn có người nào có đủ khả năng để làm người sợ chứ? Ngay cả Ngự gia gia cũng chưa dọa được người, vậy thì tại sao a?

“Nương, muốn đi thì người đi một mình đi, con muốn đi theo cha nuôi.” Hắn trực tiếp hạ kết luận, đi trở về giường, bắt đầu cởi bỏ tay nải: cần câu cá, tiểu nhân thư, kẹo, tiểu mộc côn…… Từng cái đem ra.

Chẳng lẽ ngay từ đầu hắn đã không chuẩn bị bỏ đi? hốc mắt nàng đỏ lên, mấy thứ đó đều là đồ chơi mà nó thích nhất, không ngờ, con trai đúng là ngay cả quần áo cũng không mang.

“Tiểu Ngư Nhi, con thực không cần nương?” cổ họng nàng hơi hơi có chút nghẹn ngào.

“Từ bỏ.” Hắn đáp thật sự là rõ ràng, mẫu thân thường ngày hay đánh mình, vì sợ nàng khóc, nếu không, mình mới sẽ không ngây ngốc để người đánh đâu, nhưng mà lần này, mặc kệ, mặc kệ, muốn khóc cứ khóc, cha nuôi không ở đây, cũng không có người “cằn nhằn”, ít nhất nhị cha nuôi sẽ không.

Hảo! Con trai có cũng như không! Cắn môi, nàng đột nhiên tiến lên, nắm cổ tay Tiểu Ngư Nhi, tha tới cạnh cửa, mở cửa ra, đem hắn đẩy ra ngoài.

“Không cần liền đi ra ngoài, đi với cha nuôi luôn đi!” nói xong một câu, lại đột nhiên đóng cửa lại.

đồ chơi của con…… Vươn tay, Tiểu Ngư Nhi nhăn khuôn mặt nhỏ nhắn lại, đồ chơi đều ở bên trong, hắn sao có thể đi ra ngoài cùng hơi cùng nhóm bạn?

“Nhị cha nuôi……” Nương sinh khí, hắn cũng chỉ có thể dựa vào nhị cha nuôi.

Thân ảnh nho nhỏ đi qua, leo lên đùi của Mẫn Hách, bắt đầu làm nũng, ánh mắt lơ đãng nhìn xung quanh, nhìn thấy sáu nam tử chỉnh tề xếp thành một hàng, đứng thẳng, mà ngồi phía trên ghế dựa còn có một người, đúng là nam tử vừa rồi, người có đôi mắt màu tím.

Tò mò đánh giá người đó từ trên xuống dưới, Tiểu Ngư Nhi bất giác nhe miệng cười cười, hi hi, người này cũng giống cha nuôi, rất “soái” nha!

“Đứa bé này là…?” thấy Y Y đem này tiểu nam hài này chạy khỏi chợ, Khâu Trạch có chút tò mò, lại nhìn thấy ánh mắt đánh giá của nhóc con không ngừng lướt trên người mình, cảm thấy buồn cười, có điểm giống Y Y trước đây, bộ dáng nghịch ngợm đáng yêu.

Giống Y Y….. Nghĩ đến này, hắn ngạc nhiên nheo lại mi mắt, đứa bé này không phải là…… tính thời gian, nếu là bảo bối của bọn họ, cũng đã lớn như vậy.

“Tự đáy lòng ngươi không phải đã rõ rồi, không phải sao?” hai ngón tay Mẫn Hách cưng chiều vuốt nhẹ cằm Tiểu Ngư Nhi, nghiên khuôn mặt lấm lem của Tiểu Ngư Nhi hướng về phía Khâu Trạch, “Hắn lớn lên giống Y Y, ngươi liền nhận thức không được ?”

Xác thực, tiểu hài tử này có khuôn mặt nhỏ nhắn tròn tròn, hai mắt lanh lợi, chỉ có sóng mũi cao thẳng cùng bạc thần là giống mình như tạc.

Hoàn toàn là phiên bản tổng hợp của hai người!

“Nhị cha nuôi, cha nuôi đang nói gì vậy, Tiểu Ngư Nhi một chút đều nghe không hiểu, còn có, người kia là ai vậy? Hôm nay mẫu thân vừa thấy người đó đã bỏ chạy, bây giờ còn muốn chuyển nhà nữa.” Tiểu Ngư Nhi bắt đầu để lộ bí mật, cũng không quản mẫu thân ở trong phòng có nghe được hay không, trực tiếp đem lời muốn nói đều hỏi đi ra.

Con, không biết mình là ai?! Phù Vân Khâu Trạch sửng sốt, nhìn về phía Mẫn Hách, thấy được ý cười trên mặt hắn, thế này mới hiểu được, hắn là cố ý.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất