Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Vượt Tường » Phần 190

Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Vượt Tường

Phần 190

Trên hành lang, đột nhiên xuất hiện một thân ảnh đỏ tươi.

“Nàng là phu nhân của bản tướng quân, ngoại trừ bản tướng quân, nàng ai cũng không thể thích!” ngữ khí bá đọa, làm hai người ai cũng giật mình, dĩ nhiên đoán được người tới là ai.

Là cái tên điên kia! Ngân Nhi nhất thời trắng mặt, tay nhỏ bé nhéo góc áo người bên cạnh, đứng lên, kich động trốn sau lưng hắn, mặt khuôn mặt nhỏ nhắn cũng không dám lộ ra.

Vẻ mặt sa sầm, Viêm Hi gục đầu xuống, không thể để cho Khinh Âm nhận ra mình, nếu không, không thể bình yên dẫn Ngân Nhi đào thoát, huống chi, nghe nói nàng còn mắc một loại quái bệnh, mỗi ngày không thể đi quá năm mươi bước, ngay cả ngự y cũng không thể trị liệu, đã có rất nhiều người liên tiếp bị chém đầu.

“Đi ra!”

Không có chú ý tới gia đinh trước mắt, Khinh Âm nheo mắt, nhìn chằm chằm thân ảnh đang tránh né chính mình,

“Nếu không phải bởi vì nàng bị bệnh, bản tướng quân lập tức khiến cho Lạc Dật cút khỏi tướng quân phủ.” Cho dù hắn thuật pháp cao cường, nhưng là không thể không tuân theo pháp luật và kỷ luật.

“Ta cùng Lạc Dật ca ca cùng nhau đi!” Bị lời nói của hắn chọc giận, Ngân Nhi ló đầu ra, làm cái mặt quỷ.

“Đi? Nàng ngay cả đình viện này đều không thể rời khỏi, nàng làm thế nào cùng hắn rời đi?” Hắn lạnh lùng cười, ảo não nhìn nàng dù đã hoàn toàn quên đi mình, nhưng vẫn chán ghét chính mình, vì sao, vì sao lại như vậy? Làm toàn bộ kế hoạch của hắn đều bị đánh tan.

Vươn tay nhỏ bé nhẹ nhàng mà lôi kéo người phía trước, nàng nhỏ giọng năn nỉ:

“Ngươi dẫn ta đi tìm Lạc Dật ca ca được không? Hắn là người xấu, sẽ khi dễ Ngân Nhi, lần trước còn muốn giết Ngân Nhi, van cầu ngươi mang Ngân Nhi đi được không?” tiếng nói non mềm, run nhè nhẹ.

Viêm Hi rất muốn đáp “Hảo”, nhưng mà, cũng chỉ thoáng trầm mặc, bởi vì, còn chư tìm thấy Lạc Dật, hắn không thể hành động thiếu suy nghĩ, nếu hắn nhất thời mềm lòng mang nàng đi, không chừng lại hóa thành hại nàng.

Hơn nữa, Khinh Âm bách chiến bách thắng còn ở trước mặt, hắn còn chưa đem nàng đi, đã bị thiêu sống rồi!

“Hảo, nàng muốn chơi gì? Bản tướng quân liền cùng nàng chơi một hồi,” hất cằm, nhìn gia đinh nãy giờ vẫn cúi đầu không dám lộn xộn, phân phó:

“Ngươi mang theo phu nhân trốn ở nơi nào đó trong phủ tướng quân đi, nếu để bản tướng quân tìm được, phu nhân, tối nay, nàng phải cùng bản tướng quân đồng giường cộng chẩm!”

Hàm răng cắn chặt, Viêm Hi trên mặt gân xanh đột bạo, ẩn nhẫn, tận lực khắc chế xúc động muốn cung tay đấm thẳng vào mặt hắn, không thể manh động, hắn không phải là đối thù của Khinh Âm.

Đồng giường cộng chẩm? Đến lúc đó cho ngươi ngay cả bóng nàng cũng tìm không thấy! Nàng đột nhiên nhảy dựng, nhảy lên lưng Viêm Hi.

“Nếu không thấy ta thì đâu?”

“Tìm không thấy? Chưa bao giờ có chuyện bản tướng quân làm không được!” Hắn hừ lạnh, xoay người, tùy ý tiến về một hướng,

“Cho các ngươi thời gian một nén nhang, ngoại trừ việc ra khỏi phủ, tùy ý các ngươi trốn ở chỗ nào cũng được, nhớ rõ, đừng để cho bổn vương tìm được, nếu không…” liếc mắt nhìn bé con đang đu lên lưng người nào đó,“Đến lúc đó, hai chân của nàng chỉ sợ là không bảo đảm, thiên phạt.”

“Ngươi yên tâm, chúng ta nhất định trốn hảo, tuyệt đối sẽ không cho tên điên nhà ngươi tìm được!” Vỗ bả vai Viêm Hi, Ngân Nhi làm cho cõng mình rời đi, “Nếu ngươi không tìm thấy, ngày mai,chúng ta liền rời khỏi tướng quân phủ, hơn nữa ngươi cũng không khó xử thiên phạt!”

Tà tà gợi lên khóe môi, Khinh Âm cũng không đem lời của nàng đặt ở trong lòng, nhàn nhã tản bộ rời đi.

Nhưng mà, vừa mới tiến tướng quân phủ, Viêm Hi đối với địa hình nơi này cũng không phải rất quen thuộc, đi vài bước rồi dừng lại, nhìn hành lang kéo dài, nhất thời không biết nên đi hướng nào.

“Làm sao vậy?”

[]

“Ta, không biết đường đi……” Viêm Hi có chút sốt ruột, tuyệt đối không thể cho Khinh Âm tìm được Ngân Nhi, mặc dù thật muốn chạy đi, nhưng lại không biết đi đường nào,“Ngân Nhi, nàng biết đường không?”

“Không biết.”

Gõ gõ đầu, nàng cũng mới phát hiện nàng đối với nơi này cũng không quen thuộc, ngoại trừ khoảng sân nơi nàng ở, căn bản là không biết đường nào hết,

“Quên đi, chúng ta trở về đi.”

“Không thể trở về!” Quay đầu lại, hắn tê rống, đột nhiên phát hiện nàng kinh ngạc nhìn chính mình, hít sâu một hơi,“Nàng đi trở về không phải tương đương nhận thua sao? Chúng ta tuyệt không thể trở về.”

Nhẹ nhàng lắc lắc đầu, nàng tặc tặc cười, vươn ngón trỏ đong đưa.

“Ai nói chúng ta trở về sẽ thua, cái này kêu là ‘lấy tĩnh chế động’, hắn đã cho rằng nhóm hai người mình nhất định sẽ vội vàng trốn đi, như vậy, chúng ta cứ quang minh chính đại ở trước mặt nhìn hắn hoảng loạn, đến lúc đó, nhất định tìm không thấy.” híp mắt, lộ ra ánh mắt cong cong như hình nguyệt nga, hàm răng trắng bóng xinh xinh lộ ra.

Viêm Hi ngẩn ra, không nghĩ tới nàng cũng nghĩ ra cách thông minh như vậy, nhưng mà, phải như thế nào phải làm cho hắn ‘hoảng’ mà không bị phát hiện? Khinh Âm đã muốn nhìn thấy môn bài đeo ngay thắt lưng của mình, chỉ cần ra lệnh một tiếng, tổng quản chỉ cần liếc mắt một cái, là có thể nhận ra mình, huống chi, nhóm nha hoàn ngày đêm chiếu cố nàng đương nhiên là sẽ không quên mặt của nàng.

“Có ý gì?” Nhíu mày, hắn nhẹ nhàng đặt nàng xuống, xoay người sang chỗ khác, không nhìn thẳng vào nàng.

“Đầu tiên, khẳng định là không thể để cho người khác nhận ra chúng ta, muốn vậy thì phải hóa trang một chút, nhưng chúng ta sẽ không dùng thuật dịch dung, chỉ cần bôi đen là được.” Nàng hắc hắc cười hai tiếng,“còn quang minh chính đại khiến hắn ‘hoảng’ mà bỏ trốn, thì phải… phóng hỏa!”

Phóng hỏa? Nói cách khác, không chỉ có thể thừa dịp rối loạn chạy trốn, còn có thể khiến Khinh Âm không biết bọn họ chạy hướng nào.

“Nàng muốn rời khỏi nơi này?” trong đôi mắt hiện lên một tia kỳ dị, hắn hỏi.

“Muốn, nhưng mà ta phải cùng Lạc Dật ca ca cùng nhau rời đi,” Nàng một tay kéo kéo quần áo của hắn,“Ngươi có thể mang chúng ta rời khỏi nơi này sao?”

Lòng của nàng… vẫn là Lạc Dật, là vì Lạc Dật, chẳng lẽ hắn mới thật sự là người nàng chân chính thích, chẳng lẽ nàng thật sự quên mất chính mình, cả đời đều nhớ không nhớ lại?

“Đến lúc đó, nhân lúc tình thế hỗn loạn, ta mang nàng rời đi trước, chờ đem nàng đến nơi an toàn, mới trở lại đón Lạc Dật ca ca của nàng, được không?” Hắn nhìn nàng ngồi trên lang can hành lang, hai chân lắc lư, mới phát hiện nàng không mang hài, mà đôi hài lại nằm dưới bàn đá, có lẽ là lúc rảnh rỗi nàng đã cởi ra.

Lo lắng nhìn chân nàng để trần, sẽ cảm lạnh, chậm rãi đi đến lấy hài trở về, ngồi xổm xuống, cẩn thận lấy từng mảnh từng mảnh lá cây rơi trong hài ra, sau đó lấy khăn tay trong người ra, nhẹ nhàng chà lau sạch sẽ bàn chân nhỏ, mới mang hài vào.

“Nhưng là, Ngân Nhi không muốn cùng Lạc Dật ca ca tách ra.”

Nàng thở dài, nhìn động tác ôn nhu của hắn, nhất thời đỏ mặt, khóe mắt thoáng nhìn,

“khăn tay của ngươi nhìn rất quen mắt!” Nàng nhìn thấy khăn tay hắn đặt lên đầu gối, một tay cầm lấy, mở ra, nhìn thấy bên góc trái phía trên của khăn tay thêu một đóa hoa trắng noãn.

“Đây là… vật đính ước mà thê tử tặng cho ta.”

Hắn cúi đầu, tiếng nói trầm thấp, nắm chặt quyền đầu, lại chậm rãi buông ra,“Ta cam đoan, trong vòng hai ngày, các người nhất định có thể nhìn thấy nhau, cơ hội chỉ có một lần, bỏ lỡ, sẽ rất khó chạy trốn lần nữa.” khăn tay màu trắng hơi che khuất gương mặt, hắn len lén nhìn lên, thấy đôi mắt nàng thoáng có chút do dự.

“Vì cái gì ngươi phải giúp ta?” Nàng ôn nhu hỏi.

“Nàng có…có gương mặt giống thê tử của ta như đúc.” Hắn chua sót cong khóe môi, ánh mắt thâm sâu dừng trên dung nhan xinh đẹp của nàng.

Ánh mắt xinh đẹp mê man nhìn về phía mình, nàng cầm ti quyên,bàn tay không tự chủ được, đem nó xoa xoa lên mặt, tựa hồ đang suy nghĩ người có khuôn mặt giống mình như đúc sẽ thế nào.

“Hảo, trong vòng hai ngày, ngươi nhất định phải giúp ta gặp lại Lạc Dật ca ca.” Nàng nắm chặt khăn tay, gật đầu đáp ứng.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất