Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Vượt Tường » Phần 132

Ái Phi, Nghe Nói Nàng Muốn Vượt Tường

Phần 132

Nhìn bóng dáng Sầm Nhi đắc ý rời đi, Y Y như người mất hồn, để cung nữ đến cung kính đỡ mình tiến vào nội điện, thay cho một thân quần áo lôi thôi, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt cố nén nước mắt, cánh môi hơi hơi rung động.

“Hắn là cố ý, hắn là cố ý.” Nàng nột nột mở miệng, hít sâu một hơi.

“Hoàng phi, quốc sư cho mời người đến chỗ cũ nói chuyện.” Tiểu Thanh lo lắng đi đến, nhìn thấy nàng bối rối chà lau nước mắt, thùy hạ mi mắt, xả ống tay áo, trong nhất thời không biết nên mở miệng như thế nào.

Lạc Dật ca ca?

“Đã biết, ngươi đi ra ngoài trước đi, bản phi muốn một mình ra ngoài, các người không cần đi theo.” thanh âm của nàng thoáng khàn khàn, nói.

Tiểu Thanh chỉ phải lui xuống, lúc đi ra ngoài, ánh mắt thoáng hiện lên thương tiếc, nhưng chỉ thoáng qua, lại khôi phục ánh mặt lãnh đạm, không có tiêu cự.

Đợi tâm tình bình tĩnh một chút, Y Y lập tức hướng tới sân vườn của Lạc Dật ca ca mà đi, đi qua vài lần, nàng đã nắm rõ lối đi như lòng bàn tay, không cần cung nữ thái giám dẫn đường, cũng có thể chuẩn xác đi tới.

Bên trong sân, trên đỉnh vẫn là một khối cầu khí, cánh hoa trắng muốt phiêu phiêu, rụng rơi như tuyết trắng, hương hoa nhẹ nhàng lan tỏa trong không gian.

Tự đáy lòng không khỏi phát ra cười nhẹ, không biết vì sao, dường như chỉ cần nhìn thấy nhửng đóa hoa này, tâm tình sẽ tốt hơn vài phần, nhất là cảm giác khi bàn chân bước đi trên tầng cánh hoa mềm mại như bông này, thường khiến nàng tình nguyện đứng như vậy, cũng không muốn ngồi xuống.

“Oanh!” Phía chân trời xẹt qua một tia chớp, chói mắt nhấp nhoáng.

Nàng còn chưa kịp phản ứng, chỉ thấy trời trong xanh thẩm khi nàng xuất môn (ra cửa) không biết khi nào phiêu đầy mây đen, mưa tầm tả rơi xuống mặt đất, nhất thời, chung quanh trắng xoá một mảnh, cơ hồ nhìn không thấy đường đi phía trước.

Lấy tay che ngang tầm mắt, nàng kéo làn váy, chạy chậm tiến lên, nếu nàng không nhớ lầm, hoa thụ (đại thụ đầy hoa) cuối cùng đường, là nhà gỗ.

Nhưng mà, còn chưa chạy đến, bàn chân nhỏ không cẩn thận trượt phải đá cuội, cả người nhào vào bên trong thảm hoa mềm mại phía trước.

“Y Y”

Một bóng người, toàn thân trắng thuần, nhanh chóng chạy như điên tới

“Có đau không? Có bị thương hay không?” Hắn phất rơi những cánh hoa dính trên gò má trắng mịn, ôn nhu vạn phần nắm lấy cổ tay Y Y, giúp nàng đứng dậy.

“Chân dường như bị trật rồi.” Nàng cắn chặt răng, vừa mới đứng dậy, chân lập tức truyền đến đau đớn, làm nàng nhịn không được hít mạnh một hơi.

“Đến, ta cõng muội vào.” Hắn không chút chần chờ, nắm hai tay nàng, ngồi xổm xuống.

Chưa từng tiếp xúc với nam tử xa lạ nào thân cận như vậy, Y Y mặt đỏ lên, nhưng nghĩ đến, từ nơi này đến nhà gỗ còn khoảng 5 thước, chỉ sợ nếu nàng không đi nổi. Chân nàng bây giờ chỉ cần cử động một chút đều đã thập phần thống khổ, đành phải cúi người, tựa vào tấm lưng rộng lớn của hắn.

Lạc Dật cõng nàng, bộ pháp ổn trọng, rất nhanh đã đi vào trong nhà gỗ, đem nàng đặt ngồi trên ghế, đốt lò sưởi, thế này mới thở phào nhẹ nhõm.

“Ách xì!” Nàng nhỏ giọng, hắt xì một cái, cả người nổi lên một tầng da gà.

“Rất lạnh sao? Toàn thân muội đều ướt đẫm” Hắn lo lắng liếc nhìn thân ảnh chật vật của nàng, từ tủ quần áo, lấy ra một bộ trường bào màu trắng, đưa cho nàng

“Đi ra phía sau bình phong thay đi, chớ để bị cảm.” gương mặt ôn nhu thẳng tắp nhìn nàng, thấy nàng tròn mắt nhìn về phía mình, không khỏi phân trần, đem y bào nhét vào trong tay nàng.

“Nhưng mà……” Nàng do dự, nhìn thoáng qua mưa to gió lớn vần vũ bên ngoài, xem ra, một giờ nửa khắc cũng không trở về được.

“Như thế nào, Y Y còn sợ Lạc Dật ca ca nhìn lén sao? Mau đi đi.” Hắn ôn hòa cười, bối rối, lúng túng đi đến trước cửa nhà gỗ.

Sờ sờ quần áo trên người bị nước mưa làm ướt sũng, cúi đầu, vừa nhích người, đau đớn từ chân truyền đến làm nàng kinh hô một tiếng, cuống quít đứng dậy, dùng chân chưa bị thương nhảy đến phía sau bình phong.

Hạ thấp vạt áo, đứng sau bình phong, Y Y hơi chút lo lắng ló đầu nhìn về phía trước.

Lạc Dật chỉ là ngẩn đầu nhìn thiên không, mi tiêm khinh quyệt, y bào trắng thuần không nhiễm một hạt bụi ngày nào giờ hơi bám ít đất đỏ, ngay cả đôi giày trắng cũng chỉ dính một ít cánh hoa trắng noãn nhiễm thượng một chút bùn đất.

Mỗi lần gặp được hắn, luôn nhìn thấy bộ dáng tiên phong đạo cốt, không nhiễm chút khói bụi trần gian của hắn, phiêu phiêu dật dật, lần đầu tiên, nhìn thấy bộ dáng chật vật của hắn như vậy.

Lùi đầu về, một tay nàng chống đỡ bình phong, nhích cái chân bị thương một chút, không ngờ, đúng lúc quần áo trên người hoàn toàn trút xuống thì thân người lại mất đi trọng tâm.

“A!” quần áo trong tay còn chưa mặc vào, cả người hợp với bình phong phát ra một tiếng vang thật lớn, ngã xuống sàn gỗ…

“Oành!”

Đang trầm tư, Lạc Dật nghe được thanh âm thì ngẩn ngơ, quay đầu, nhìn cảnh tượng trước mặt. Thân thể nuột nà, trắng nỏn không che đậy, hắn xấu hổ cuống quít quay mặt qua chỗ khác, sắc mặt ầm ầm ửng hồng.

“Y Y, muội té có nặng lắm không?” một người luôn trầm ổn như hắn, cũng khôngkhỏi bối rối, thùy hạ mi mắt, thanh âm cũng hơi run run.

Đang cảm thấy kỳ quái, không hiểu vì cái gì sao hắn còn chưa đến đõ mình, Y Y hai tay chống bình phong, ngạc nhiên phát hiện, chính mình còn chưa mặc áo vào, lần này, nàng ngay cả kinh hô đều không kịp, tay run lên, rất nhanh đem áo bào trắng mặc vào.

“Không, không có việc gì, mặc xong rồi.” ngượng ngùng nói mấy câu không đầu không đuôi, nàng không dám nhìn về phía hắn, cúi đầu, muốn nâng bình phong lên.

“Ta đến, muội ngồi đi, đừng để lại bị thương.” Hắn nghe được thanh âm, xoay người, ngăn hành động của nàng lại, xác định Y Y đã mặc quần áo, thế này mới đi đến, đem bình phong nâng dậy.

Cẩn thận nhảy trở về, ngồi ở bên cạnh lò sưởi, toàn thân lạnh toát, có lẽ vì do lúc nãy bị dọa cho sợ hãi, nàng chà sát hai tay nhất thời ấm áp không ít,.

“Chân của muội ngã bị thương, ta trước giúp muội bó thuôc, nếu đau, la to lên cũng không sao.”

Hắn không biết từ chỗ nào lấy đến đây mấy bình dược, đi tới, ngồi xổm xuống, thật cẩn thận, lấy tay nâng bàn chân của nàng lên, đặt lên đùi mình, động tác thập phần thuần thục.

Mười ngón thon dài đem bột phấn ngã vào chỗ sưng trên bàn chân trần trắng noãn của Y Y, dùng chỉ phúc mềm nhẹ xoa xoa, vẻ mặt của hắn thập phần chuyên chú, không có một chút phân tâm.

Không biết là vì động tác của hắn quá mức ôn nhu, hay là do chuyện vừa rồi làm tâm thần nàng kinh hách quá độ, chưa phục hồi lại, đợi băng bó xong xuôi, nàng mới phát giác, trong lúc băng bó không có đau đớn gì.

“Lạc Dật ca ca, cám ơn huynh” Ngượng ngùng ngẩng đầu nhìn bóng dáng hắn thu thập dược bình, cũng là nhìn thấy bóng lưng vững chãi của hắn sau lớp y bào trắng ướt đẫm, mặt lại hồng thượng vài phần,“Huynh cũng đi thay quần áo đi, vì Y Y, quần áo của huynh cũng ướt cả rồi.”

Nghe được lời này, Lạc Dật mới tựa hồ nhận thấy được chính mình một thân chật vật, xấu hổ cười, gật gật đầu.

Sau khi thay xong quần áo, Lạc Dật đi ra, ngồi xuống sau huyền cầm.

“Mưa to thế này, Lạc Dật ca ca, huynh đàn một khúc cho Y Y nghe được không.” Trừ bỏ sợi tóc còn có chút ướt át, hắn đã muốn khôi phục một thân nhẹ nhàng khoan khoái, thấy hai má nàng phấn hồng không khỏi mỉm cười ôn nhu.

Ngón tay trắng nõn thon dài khẽ đặt lên huyền cầm, ánh mắt sâu kín.

“Gió nổi lên hề, biệt ly sầu

Phong lạc hề, cố nhân phùng

Nếu hỏi kiếp này kiếp sau, mệnh lý vốn là xa không hẹn

Nề hà nghịch thiên thủ quê cũ……”

Thanh âm mượt mà, giọng nam trầm thấp, mỗi âm phù đều mang theo một nỗi buồn ai oán, gió mang theo tiếng ca, phiêu phiêu trong gió, nghe đến nao lòng….

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247

Tags: , , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất