M0t d0i nam nu van veo day dua ngay tru0c mat Uc Noan Tam. Du0i chan hai ngu0i la b0 vay r0i rai rac cua ngu0i con gai, c0n ngu0i dan 0ng mac au phuc di giay da thj lien tuc s0 soang khap ngu0i c0 ta, ban tay to beo ra suc xoa nan nhung mang da thjt mem mai, h0i u0n cai bung bia th0 bao dap len than du0i ngu0i con gai. Tieng th0 th0 suyen d0i lap v0i tieng ren rj kieu mj cua ngu0i con gai det nen m0t buc tranh khien ngu0i ta phai d0 mat.
Ngu0i dan 0ng kia, Uc Noan Tam nhan ra, chjnh la nha dau tu cho b0 phim ma lan nay nang lam dien vien chjnh.
Ngu0i con gai kia, Uc Noan Tam cung nhan ra, chjnh la nu dien vien phu h0p tac cung trong b0 phim lan nay nang d0ng vai chjnh – Tieu Dung!
Tai sao lai c0 the nhu vay?
Vay ma b0n h0 lai 0 ch0 nay, ngay tai th0i diem le trao giai sap bat dau ma tang tju v0i nhau nhu vay…
Luc nay, ben tai Uc Noan Tam v0ng den tieng n0i h0n hen dut quang cua Tieu Dung…
“C0 tien sinh, a… ngai can phai n0i… giu l0i nha… Ngu0i ta deu dua vao ngai het d0…”
Gi0ng n0i tran ngap ve quyen ru nhung hen m0n.
“Yen tam di, cung a… Chj can trong tu0ng lai em hau ha anh du0c thu thai… Giai thu0ng nay kh0ng phai cua em thj cua ai…”
Gi0ng n0i cua nha dau tu h0 C0 bj kich tjnh t0i run ray, ngay ca toan b0 c0 the cung deu phat run.
Trong ph0ng lai lan nua v0ng t0i nhung am thanh suy d0i cang ngay cang to h0n.
Uc Noan Tam lien hieu r0 chuyen gj dang xay ra.
Day la m0t cu0c giao djch!
M0t cu0c giao djch the xac va danh du!
D0i v0i man nay, thuc ra nang nen s0m nhjn quen, nhung d0i mat v0i giao djch trang tr0n kh0ng he che giau nhu vay, nang van kh0ng the kjm nen du0c cam giac bu0n n0n am j trong l0ng nhu tru0c!
Met m0i dua vao ben canh canh cua, nang mu0n di kh0i, nhung lai l0 denh dung vao cua, khien cho d0i nam nu trong ph0ng th0t tieng kinh suyen.
Tieng thet ch0i tai cua h0 vang len, t0i luc khu0n mat khieρ s0 cua Uc Noan Tam xuat hien tru0c mat Tieu Dung va nha dau tu thj Tieu Dung m0i ngung keu thet, c0n nha dau tu h0 C0 thj kh0ng ng0 lai bj ngu0i ta bat gap man nay, lien v0i vang tach kh0i c0 the c0 gai.
“C0 tien sinh…” Ve mat Tieu Dung kh0ng tjnh nguyen, d0ng th0i cung trung mat liec nhjn Uc Noan Tam v0i su cam han kh0ng th0i.
“Cuc cung ngoan, bu0i t0i lai den ch0 anh nhe!”
Ban tay to cua nha dau tu kh0ng chut che giau v0 len khu0n mat cua c0 ta, n0i m0 am kh0ng th0i.
Tieu Dung mac quan ao, hu lanh m0t tieng di ra ngoai.
Uc Noan Tam cam thay c0 h0ng thjt chat, mat lap tuc t0 ve tu0i cu0i n0i: “Xin l0i, C0 tien sinh… kh0ng phai t0i c0 ý dau!”
N0i xong, nang cung cam thay xau h0 kh0ng th0i, vj vay lien xoay ngu0i mu0n chay di.
Nhung luc nay, b0ng nhien v0ng eo lai bj m0t canh tay nhanh ch0ng 0m t0i tu dang sau, ngay sau d0, nang tien vao trong l0ng ngu0i dan 0ng.
“C0 tien sinh… xin ngai bu0ng ra!”
Uc Noan Tam kinh hai, nang v0i vang giay dua.
“Uc tieu thu, c0 cung kh0ng phai la ngay dau bu0c chan vao gi0i giai trj, sao lai c0n phai gia b0 rut re. C0 biet kh0ng, tu lau t0i da ngu0ng m0 Uc tieu thu, h0m nay that dung luc c0 the gap g0, chang phai rat t0t sao?”
C0 tien sinh vua n0i, ban tay th0 l0 s0 soang eo nang.
Uc Noan Tam day lao ra, d0i mat lanh lung…
“C0 tien sinh, cam ta ngai da nang d0. Tuy nhien, t0i kh0ng thjch h0p v0i C0 tien sinh!”
“Ha ha…”
C0 tien sinh nghe vay r0i cu0i l0n, ve mat hen m0n: “C0 that d0n thuan d0! C0 nghj mjnh la ai chu? Thanh nu u? Kh0ng ngai n0i cho c0 biet, c0 c0 thanh tuu nhu ngay h0m nay cung la nh0 t0i dau tu! Neu kh0ng phai t0i de ý c0, lieu c0 c0 tu cach tham gia dai le nay? Uc tieu thu, c0 kh0ng phai kh0ng hieu quy tac trong cai gi0i nay, gia b0 v0i t0i lam gj? Thuc th0i m0t chut, lam t0i vui ve, ngoan ngoan nam du0i than t0i. T0i cam doan c0 c0 the cham vao giai thu0ng “Tai nang m0i” nam nay, neu kh0ng…”
Ong ta hu lanh m0t tieng, hao sac nhjn Uc Noan Tam, nu0c mieng cung chay ca ra.
“Nếu không thì thế nào?” Trong lòng Úc Noãn Tâm cũng lờ mờ đoán ra chút ít.
Cổ tiên sinh cười dâm đãng: “Vừa rồi cô cũng đã thấy rồi đó, Tiểu Dung ra sức lấy lòng tôi như thế nào. Nhưng mà… tôi đã sớm ái mộ Úc tiểu thư từ rất lâu rồi. Nếu không sao tôi lại đầu tư vào cô nhiều như vậy làm gì. Tuy vậy… nếu Úc tiểu thư không hiểu biết, liệu đường mà báo đáp thì đừng trách Cổ tôi cũng trở mặt không lưu tình. Cô cho rằng chỉ bằng năng lực có thể đứng trong giới giải trí này được bao lâu?”
Úc Noãn Tâm vừa nghe xong, trên mặt liền phủ một tầng sương lạnh.
“Cám ơn Cổ tiên sinh nhắc nhở, song Tiểu Dung là Tiểu Dung, tôi là tôi. Tôi tin tưởng chỉ cần năng lực, nhất định sẽ thành công, mà không cần dựa vào loại thủ đoạn ti bỉ này!”
“Uc tieu thu, c0 cang ngoan c0 nhu vay, t0i cang thjch. Ma can gj phai lam vat va nhu vay dau, chj can c0 theo t0i, nhat djnh t0i se lam c0 m0t bu0c len may. Den day di, cuc cung…”
C0 tien sinh them khat da lau, nay lai du0c 0m nang nhu vay, da s0m mat su nhan nai. Lao lieu mang 0m chat nang, c0 c0i b0 cai vay, ban tay to c0 lu0n vao…
“Buông… Buông ra…”
Úc Noãn Tâm liều mạng giãy dụa, trong đầu tự nhiên nhớ đến cơn ác mộng ba năm về trước.
“Đừng sợ, tiểu bảo bối của ta. Trời ạ, da của em thật mềm mại, mịn màng, thích hơn mấy vạn lần so với Tiểu Dung…” Cổ tiên sinh nhanh chóng kéo khóa quần, tay run run vì hưng phấn.
“Cút ngay…”
Uc Noan Tam cuc kỳ kinh hoang, day manh lao ra, that tha that theu chay ra kh0i cua…
“Úc Noãn Tâm, tiện nhân chết tiệt. Cô nghĩ cứ như vậy có thể thoát được sao…” Cổ tiên sinh thở hổn hển, đuổi sát theo sau.
Uc Noan Tam cang chay, ai ng0, 0 nga queo va manh vao m0t l0ng nguc ran chac. Nang th0 manh, ngang dau nhjn len, tu dung nhjn thang vao con mat den lay lanh lung…
Cặp mắt đen cúi nhìn cô gái đang run sợ trong lòng, đột nhiên trở nên thâm sâu, bên môi cũng hiện lên một chút châm biếm không dễ phát hiện.
“A…”
Úc Noãn Tâm không biết vì sao mình lại run rẩy, định muốn rời khỏi ngực người đàn ông thì nghe thấy tiếng Cổ tiên sinh…
“Úc Noãn Tâm, tiện nhân. Tôi có thể nâng đỡ cô thì cũng có thể hủy hoại cô, cô dám…”
Giọng nói càn rỡ của Cổ tiên sinh im bặt khi nhìn thấy người đàn ông trước mặt.
“Ngài… A, Hoắc tiên sinh, là ngài ư…”
Chỉ thấy lão hơi run run, vội vàng sửa sang lại quần áo, cười. Lão muốn tiến lên, thì đã thấy người đàn ông khoát tay với vẻ thiếu kiên nhẫn.
“Vâng vâng.”
Cổ tiên sinh hiểu được, lão gật đầu liên tục, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định, thoáng nhìn qua Úc Noãn Tâm rồi mới đi khỏi.
Toàn bộ hành lang chỉ còn lại Úc Noãn Tâm và người đàn ônglừng lững thần bí.
Hắn chậm rãi khoát tay, khiến Úc Noãn Tâm cảnh giác. Nàng vừa định lui về, lại bị hắn kéo vào lòng…
“Chậc chậc, hỏng rồi, thực đáng tiếc…”
Lại nhìn thấy trong bàn tay hắn có một chuỗi hạt sắp đứt.
Úc Noãn Tâm xấu hổ sờ sờ cổ, cố giãy dụa.
Tuy nhiên… nàng vừa ngẩng đầu lên thì thấy hắn đang cười, một nụ cười cuồng ngạo, tựa như vương giả từ trên cao nhìn nàng, mà giọng nói của hắn…
Vì sao lại quen thuộc như vậy?
Trái tim Úc Noãn Tâm đập một tiếng “thình thịch”, đột nhiên nhen nhóm một tia bất an.
“Đeo cái này vào!”
Giọng nói trầm thấp của người đàn ông lại vang lên, tuy êm dịu như hương rượu, nhưng lại có quyền uy không thể khống chế.
Một chiếc hộp tinh xảo hiện ra trước mặt nàng, cũng mang theo vẻ tà mị của người đàn ông này.
“Vị tiên sinh này, cám ơn ngài, nhưng mà… tôi không cần đâu…”
Úc Noãn Tâm lễ phép, xấu hổ muốn chết, vội vã định rời đi.
Không biết vì sao, người đàn ông này gây cho nàng một chút bất an, nguy hiểm khiến nàng vô cùng muốn tránh xa.
Vừa bước đi lại bị hai bàn tay cứng rắn ôm vào ngực, cả thân thể nàng chìm trong người hắn.
“Đàn bà hay ngượng quá mức, cũng không tốt!”
Người đàn ông cúi đầu, tiếng cười không chút ấm áp. Chỉ trong giây lát, bàn tay hắn lướt qua, trên cổ nàng là một chiếc vòng ngọc sáng lấp lánh.
Úc Noãn Tâm hoảng hốt. Tiếp đó, hông nàng được buông lỏng, cặp mắt cuồng ngạo của người đàn ông khẽ nhìn lướt qua khuôn mặt kinh ngạc của nàng, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên một cái, lập tức đi khỏi không quay đầu lại.
“Này, tiên sinh…” Úc Noãn Tâm đuổi theo vài bước, liền không thấy bóng dáng đâu cả. Bất chợt ngây ngẩn cả người.
Hắn rốt cục là ai?
Tay Úc Noãn Tâm lướt nhẹ qua chiếc vòng cổ. Hơi lạnh xuyên thấu qua đầu ngón tay, len lỏi vào sâu trong nội tâm nàng, nhất là nghĩ tới nụ cười của hắn, lạnh lùng như có thể xuyên thấu người khác!