Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » 7 ngày ân ái » Phần 158

7 ngày ân ái

Phần 158

Hoắc Thiên Kình nghe thế thì trên mặt lóe lên chút trầm mặc, nụ cười nhẹ lan ra trên môi…

“Cô bé ngốc, em quá nhạy cảm rồi”

“Không phải đâu, Thiên Kình…”

Úc Noãn Tâm ôm lấy cánh tay Hoắc Thiên Kình, vẻ mặt rất nghiêm túc mà nói: “Trước đây em cũng không phát hiện ra, hôm nay khi mẹ nhắc đến giới giải trí thì đúng là rất căm phẫn, em cảm thấy nhất định là phải có nguyên nhân!”

Hoắc Thiên Kình ôm lấy vai nàng. “Theo anh thì em là điển hình của chứng mẫn cảm khi mang thai đó.”

“Anh nói cái gì? Anh thật là…” Úc Noãn Tâm vung nắm tay lên, nhưng khi nhìn thấy ngón giữa trống trơn thì lập tức sững lại.

“Sao thế?”

Hoắc Thiên Kình ngạc nhiên với sự thay đổi của nàng. Còn chưa kịp nói câu thứ hai thì đã thấy mặt Úc Noãn Tâm biến sắc, xoay người bắt đầu cuống quít tìm kiếm trong phòng, dường như là mất thứ gì đó.

“Noãn, mất thứ gì vậy?” Nhìn dáng vẻ hoảng hốt bối rối của nàng, Hoắc Thiên Kình quan tâm hỏi.

“Nhẫn. Không thấy đâu!”

Úc Noãn Tâm trút hết cả hộp trang sức ra. Những đồ trang sức xa hoa đếm không hết kia đều rơi trên bàn trang điểm. Hộp to hộp nhỏ đều đã tìm rồi mà vẫn không thấy thứ nàng cần tìm.

“Nhẫn?” Hoắc Thiên Kình nắm lấy tay nàng, khi phát hiện ngón giữa của nàng trống trơn thì mới biết chiếc nhẫn nàng nói là cái nào.

“Thiên Kình…”

Úc Noãn Tâm kéo lấy tay Hoắc Thiên Kình, nhìn thấy ngón giữa của hắn vẫn đeo chiếc nhẫn kia, dưới ánh đèn thủy tinh lóe lên những tia sáng rực rỡ. Mặc dù kiểu dáng kỳ lạ của nó không giống với nhẫn kết hôn của ngón áp út nhưng thoạt nhìn thì cũng hòa hợp.

Hoắc Thiên Kình cười, an ủi nàng: “Không phải chỉ một chiếc nhẫn sao? Ngày mai anh sẽ mua một chiếc khác cho em. Được rồi, đừng cuống nữa.”

“Không phải thế.”

Ánh mắt Úc Noãn Tâm cũng hồng hồng cả lên. “Anh còn nhớ hai chiếc nhẫn này là do chúng ta mua được từ trong tay của một bà lão rất kỳ quái hay không?”

Hoắc Thiên Kình gật đầu.

“Khi đó bà ấy nói đôi nhẫn này là độc nhất vô nhị, bất luận là kiểu dáng hay chất liệu đều không thể tìm thấy đôi thứ hai. Hơn nữa cho dù có tìm được thì cũng không phải chiếc ban đầu…” Giọng Úc Noãn Tâm bắt đầu nghẹn ngào.

“Bé ngốc, cho dù không mua được thì anh cũng tìm người làm một chiếc khác y hệt, thế còn chưa được sao?” Hoắc Thiên Kình buồn cười mà nhìn nàng, nhẹ giọng nói.

Úc Noãn Tâm lắc đầu, sắc mặt trở nên hơi tái.

“Thiên Kình, em càm thấy trong lòng rất loạn. Bà lão kia nói đôi nhẫn này gọi là Yi Fei Si, có ý nghĩa là hạnh phúc. Anh nói xem, em làm mất chiếc nhẫn rồi, đó có phải là đấu hiệu của điềm không lành không?”

“Không được nói bậy.”

Hoắc Thiên Kình ôm nàng vào lòng rồi cùng ngồi xuống ghế dựa. “Noãn, đó chỉ là một chiếc nhẫn, đừng nghĩ ngợi nhiều. Hay là em bình tĩnh lại, nghĩ xem mình đã để nó ở đâu rồi?”

Hắn biết có đôi khi phụ nữ thích chuyện bé xé ra to, nhất là thai phụ. Hơn nữa chiếc nhẫn này còn mang loại ý niệm này nên nàng mới lo lắng như thế. Trên phương diện này, nam giới khác với phụ nữ, ví dụ như hắn, sở dĩ vẫn đeo chiếc nhẫn này trên tay, không phải vì ý nghĩa của nó mà là vì Úc Noãn Tâm muốn hắn đeo.

“Để đâu rồi nhỉ?”

Dường như Úc Noãn Tâm thật sự rất hoảng hốt, đôi mày cũng nhíu chặt lại, nghĩ cả buổi trời. “Em thật sự không nhớ được, hình như là không thấy lâu lắm rồi. Thiên Kình à…”

Dường như nàng thoáng nhớ đến điều gì, hoảng hốt mà nhìn Hoắc Thiên Kình: “Em sẽ không ném nó ở trên hòn đảo kia rồi chứ? Hay là làm mất khi lặn xuống nước?”

“Sao thế được? Nếu nói rơi trong biệt thự thì còn có thể thể chứ trong quá trình đi lặn em đều mang bao tay mà, sao có thể làm rơi nhẫn?” Hoắc Thiên Kình bình tĩnh phân tích cho nàng.

Úc Noãn Tâm cắn môi gật đầu, nhưng lập tức lại lắc đầu…

“Không phải. A, em nhớ là khi lấy cái hộp từ trong rặng san hô ra, em sợ làm tổn hại tới chúng nên tháo bao tay xuống. Trời ạ, nhất định là chiếc nhẫn bị rơi vào lúc ấy…”

“Noãn, nghe anh nói này…”

Hoắc Thiên Kình vịn lấy nàng, ánh mắt rất nghiêm túc: “Em đừng vội khẩn trương như thế. Nhẫn không có thì thôi, tình cảm của anh và em sao có thể bị ảnh hưởng bởi một chiếc nhẫn bị mất chứ? Đừng nghĩ bậy nữa, được không?”

Úc Noãn Tâm nước mắt lưng tròng mà nhìn hắn, một lúc sau mới sụt sịt nói: “Thiên Kình, em, có phải em trở nên nhạy cảm rồi không?”

Hai ngày nay, một chút chuyện nhỏ cũng có thể làm nàng khóc, có khi cảm xúc sẽ biến động rất lớn, lẽ nào phụ nữ mang thai đều thế?

Hoắc Thiên Kình đau lòng mà hôn lên môi nàng một chút, nhẹ nhàng cười nói: “Em quá nhạy cảm…”

Thấy mặt nàng biến sắc, hắn lại nói thêm một câu: “Nhưng đây là phản ứng bình thường của phụ nữ có thai, đừng lo.”

“Vậy anh có chê em phiền phức không? Có phải em đã mắc chứng sợ hãi khi mang thai gì đó không?” Úc Noãn Tâm nhìn ngón giữa trống trơn của mình, trong lòng vẫn thấy hoảng.

“Sao anh lại chê em phiền chứ?” Hoắc Thiên Kình cười mà ôm nàng chặt hơn. “Anh còn sợ em không đeo dính anh đây. Yên tâm đi, dù sao thì anh cũng được coi là nửa chuyên gia về dưỡng thai, đừng lo lắng như thế.”

“Thiên Kình…”

Úc Noãn Tâm giống như một con thú cưng mà vùi vào trong lòng hắn, mặt dán vào ngực hắn, nghe tiếng tim hắn đập vững vàng thì những bất an cùng hoảng loạn trong lòng cũng giảm đi nhiều…

Hoắc Thiên Kình dịu dàng mà ôm lấy nàng. Từ sau khi hưởng tuần trăng mật trở về, đúng là càm xúc của nàng bắt đầu có thay đổi, thật ra hắn cũng để ý đến, trải qua tư vấn mới biết đó là phản ứng bình thường của thai phụ. Nói thật, hắn lại thích Úc Noãn Tâm như thế, bởi vì lúc này nàng mới giống một cô gái thực sự, ỷ lại hắn, làm hắn có cảm giác tự hào không thể tả!

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173

Tags: , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất