Truyện tình ở trang web TruyệnNgônTình.net tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, với nhiều thể loại hấp dẫn. Cùng nhau đắm chìm trong cảm xúc của tình yêu nào các bạn ơi!
Truyện tình » Truyện dài - Tiểu thuyết » 7 ngày ân ái » Phần 136

7 ngày ân ái

Phần 136

Thì ra, một hồi lưu luyến phong hoa tuyết nguyệt, chân tướng được vạch trần, chỉ có lòng người cách xa. Trăng hoa lạnh lùng, sênh ca ngừng hẳn. Khi nước mắt của tình yêu chảy qua hai má, thì lệ này, phải chăng có thể khuynh thành, làm đau lòng anh?

Vừa quay người lại, đã là trăm năm. Em yêu anh, nhưng dung nhan không thể trẻ mãi, chỉ có thể ngăn cách ở ngoài thế gian…

Xe của Úc Noãn Tâm gần như là bị một đám phóng viên vây kín ở trước cửa công ty điện ảnh. Dưới sự giúp đỡ của vệ sĩ, nàng mới có thể bước từ trên xe xuống, Tiểu Vũ chắn ở trước mặt nàng, không ngừng ứng phó với đám phóng viên càng ngày càng nhiều…

“Úc Noãn Tâm, cô có nhận xét gì về chuyện của Hoắc Thị mới xảy ra vào sáng nay?”

“Noãn Tâm, Hoắc Thị vẫn chưa ra mặt làm sáng tỏ chuyện này, cô có thể thay Hoắc tiên sinh tỏ chút thái độ không?”

“Noãn Tâm…”

“Úc Noãn Tâm…”

Đám phóng viên bên này một câu bên kia một câu khiến lòng dạ Úc Noãn Tâm vốn đã bồn chồn không yên càng thêm hoảng loạn.

“Xin lỗi, về chuyện của Hoắc Thị, Noãn Tâm sẽ không trả lời bất cứ câu hỏi nào, xin mọi người về cho!” Tiểu Vũ lớn tiếng nói.

Đám phóng viên bị nhốt ở bên ngoài cửa kính, âm thanh ầm ĩ lập tức được ngăn cách…

Trên hành lang trong công ty, chỉ cần có Úc Noãn Tâm đi qua thì đều dẫn tới tiếng xì xầm to nhỏ của rất nhiều người.

“Tiểu Vũ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Dọc đường mang theo nghi vấn, đến phòng làm việc của Tiểu Vũ thì Úc Noãn Tâm không nhẫn được nữa mà hỏi ra.

Hoắc Thị đã xảy ra chuyện, hơn nữa còn không phải là chuyện thường, nếu không thì phản ứng của mọi người sẽ không kì lạ như thế.

“Noãn Tâm, khi em tới đây thì không xem tin tức sao?” Sắc mặt Tiểu Vũ có chút khác thường, sau đó khoác tay. “Tin tức chấn động nhất sáng nay là của Hoắc Thị, tin tức đều đưa một cách ào ạt, em xem kênh kinh tế một chút đi.”

Bàn tay đang cầm lấy điều khiển từ xa của Úc Noãn Tâm hơi run rẩy, cố nén xuống sự bất an càng ngày càng dữ dội trong lòng, nàng nhấn điều khiển từ xa…

“Sau đây là tin quốc tế… Tập đoàn tài chính nổi tiếng toàn cầu Hoắc Thị, sáng nay đã xảy ra sự kiện nhân viên nhảy lầu, chết ngay tại chỗ. Nguyên nhân là do việc đầu tư vào điện ảnh của nội bộ Hoắc Thị gây nên. Từ trước đến này, Hoắc Thị là tập đoàn tài chính hàng đầu thế giới. Ngoại trừ ngân hàng tư nhân phân bố toàn cầu, tập đoàn Hoắc Thị chuyên kinh doanh tài chính – từ nửa cuối năm nay đã bắt đầu nhúng tay đầu tư vào điện ảnh, vì vậy đã gây nên áp lực công tác trên diện rộng cho nhân viên. Sự kiện nhảy lầu lần này, truyền thông có lí do để tin rằng là vì mức độ công việc quá lớn, Hoắc Thị đã vi phạm luật lao động. Vụ án đang được từng bước điều tra xử lí…”

“Sao lại thế này?” Úc Noãn Tâm vô lực mà ngã ngồi vào sô pha. Nhân viên của Hoắc Thị nhảy lầu? Sao lại xảy ra chuyện như thế?

Tiểu Vũ đưa cho nàng một ly cà phê, thở dài một hơi…

“Thật ra một công ty xảy ra chuyện nhân viên nhảy lầu vốn là hết sức bình thường, nhưng lần này truyền thông lại xào xáo như thế, chắc chắn là muốn bắt được lí do Hoắc Thị đầu tư vào điện ảnh. Nói cách khác… đến lúc đó, tất cả mũi dùi đều chỉa vào em!”

“Em?” Sắc mặt Úc Noãn Tâm trở nên hơi tái nhợt.

“Không sai! Có người bạn bên báo chí nói với chị, thật ra chuyện Hoắc tiên sinh đầu tư vào điện ảnh đã khiến cho không ít cổ đông phản đối tại cuộc họp ban quản trị. Bọn họ cho rằng Hoắc Thị là tập đoàn tài chính, không cần phải đi đầu tư vào điện ảnh, nhưng cuối cùng Hoắc tiên sinh vẫn cương quyết đè ép xuống. Thật ra người có mắt đều biết lần này Hoắc tiên sinh đầu tư đều là nhằm vào em, cho nên trong mắt của cổ đông của Hoắc Thị thì em chính là… hồng nhan họa thủy!”

Úc Noãn Tâm chả hiểu ra sao cả. “Nhưng nhưng chuyện này thì có liên quan gì tới việc nhân viên nhảy lầu? Những công ty như Hoắc Thị thì cường độ công tác rất cao là chuyện thường, nhưng vì thế mà tiền lương và phúc lợi rất cao, sao nhân viên lại nghĩ quẩn trong lòng chứ? Càng không thể nói là tăng thêm đầu tư thì tăng thêm công việc, đây… rõ ràng là lời nói vô căn cứ.”

“Thật ra sau khi xảy ra chuyện thì Hoắc Thị vẫn không có người đứng ra thanh minh sự kiện này, cho nên tất cả chỉ là phỏng đoán mà thôi. Tại sao nhân viên lại nhảy lầu, hơn nữa còn dẫn đến sự quan tâm như thế, quả thật là khiến người ta nghi ngờ.” Tiểu Vũ bình tĩnh phân tích.

“Ý của chị là… chuyện này có người sắp đặt?” Trong mắt Úc Noãn Tâm hàm chứa vẻ nghi hoặc.

Tiểu Vũ nhún vai. “Trước khi chân tướng được còn chưa được làm rõ thì cũng không thể nói thế, dù sao thì chúng ta cũng không có chứng cớ. Nhưng… sao em lại không hỏi Hoắc tiên sinh?”

“Hôm nay em ngủ dậy thì anh ấy đã đi rồi, bình thường anh ấy không đi sớm như thế.”

Tim Úc Noãn Tâm đập “thình thịch” một tiếng, vô thức mà nhìn ngón tay bị dao gọt trái cây cắt đứt sáng nay, trên mặt lộ vẻ âu lo.

“Có thể đến công ty của anh ta ấy mà.” Tiểu Vũ đề nghị.

Úc Noãn Tâm khẽ lắc đầu. “Bây giờ em đi thì không thích hợp, chỉ làm phiền anh ấy mà thôi. Em tin anh ấy sẽ xử lí tốt.”

Tiểu Vũ liếc mắt một cái. “Noãn Tâm, có đôi khi em đơn thuần tới mức chị không thể không nói em. Em đi Hoắc Thị có thể thăm dò tình hình một chút, nếu thật sự có liên quan tới chuyện đầu tư điện ảnh thì chúng ta cũng phải có dự tính chứ?”

“Dự tính? Dự tính gì?” Úc Noãn Tâm bị lời của cô nói cho rối loạn, đôi mắt đẹp lóe lên vẻ khó hiểu.

Tiêu Vũ đưa tay bứt tóc, bất đắc dĩ nói: “Không phải là vì em sao? Đương nhiên là tính toán cho tiền đồ của em rồi. Nếu chuyện nhảy lầu thật sự có liên quan đến chuyện Hoắc Thị đầu tư điện ảnh thì có khả năng Hoắc Thiên Kình sẽ phải chịu sự kết tội của cổ đông. Hoắc Thiên Kình đúng là người lãnh đạo Hoắc Thị nhưng lời của những cổ đông đó cũng có trọng lượng. Em cho rằng đến lúc đó Hoắc Thiên Kình có thể vì em mà đắc tội tất cả cổ đông để tiếp tục đầu tư điện ảnh sao?”

“Thế thì sao chứ?” Úc Noãn Tâm hỏi lại.

“Tiểu thư ngây thơ của tôi ơi, em không nghĩ lại xem hai ngày nữa là ngày gì chứ?”

Tiểu Vũ ra vẻ hoàn toàn chịu thua nàng. “Là lễ trao giải quốc tế DRT nha, em chính là ảnh hậu đã định rồi, nhưng nếu như Hoắc Thị tuyên bố không đầu tư điện ảnh nữa thì có thể em sẽ không lấy được danh hiệu này.”

Úc Noãn Tâm khẽ cười. “Tiểu Vũ, có đạt được hay không đối với em mà nói thì không quan trọng. Cho dù không là ảnh hậu thì sao chứ? Em còn có thể tiếp tục đóng phim mà.”

“Noãn Tâm, em ở trong giới này cũng không phải ngày một ngày hai, em nên biết đạt được vị trí ảnh hậu sẽ giúp ích cho sự nghiệp trong tương lai của em biết bao, lẽ nào em không hiểu tâm tư của chị chút nào sao? Chị rất sợ chuyện của Hoắc Thị sẽ ảnh hưởng tới em.” Tiểu Vũ khuyên một cách sâu xa.

Úc Noãn Tâm đặt ly cà phê sang bên cạnh, nhìn Tiểu Vũ…

“Tiểu Vũ, em hiểu lâu nay chị đã dồn không ít công sức vào cho em, nhưng xin chị hãy tin em, cũng tin tưởng Thiên Kình, nhất định anh ấy sẽ xử lí tốt chuyện này. Hơn nữa, nguyên nhân của việc nhân viên nhảy lầu vẫn còn đang điều tra, việc duy nhất mà chúng ta có thể làm là chờ kết quả, có lẽ… đây chỉ là chuyện ngoài ý muốn.”

“Chỉ mong là thế.”

Tiểu Vũ liếm môi, khẽ thở dài một hơi. “Em cũng biết đó, bây giờ em đang đứng ở đỉnh cao của sự nghiệp, chị không muốn nhìn thấy em chịu chút ảnh hưởng nào. Nếu như chuyện này càng ngày càng nghiêm trọng thì Noãn Tâm, chị đề nghị em chỉ có thể bỏ qua Hoắc tiên sinh.”

Úc Noãn Tâm run lên, lập tức nói: “Em sẽ không như thế!”

“Đừng ngốc nữa Noãn Tâm, lúc trước em tìm đến anh ta cũng chỉ vì coi trọng năng lực có thể giải quyết được tất cả mọi việc cho em. Nhưng nếu như ngay cả anh ta cũng không thể nhúng tay vào nữa thì em còn ôm sống ôm chết lấy anh ta làm gì? Bây giờ thế lực của Tả Thị có thể nói là không kém gì Hoắc Thị, Tả tiên sinh anh ấy… chắc là còn yêu em chứ? Sao em không…”

“Tiểu Vũ!”

Úc Noãn Tâm đột nhiên đứng dậy, nghiêm túc mà nhìn cô. “Nếu em đã nhận lời cầu hôn của Thiên Kình thì sẽ không rời xa anh ấy, nhất là vào lúc này!”

“Noãn Tâm, sao em phải ép mình đến đường cùng chứ? Rõ ràng là còn có Tả tiên sinh…”

“Chuyện của em và Lăng Thần đã là quá khứ rồi, người mà bây giờ em phải gả là Hoắc Thiên Kình!” Giọng Úc Noãn Tâm tỏ vẻ kiên quyết không thể xem thường.

Dường như Tiểu Vũ đã bị sự kiên quyết trong mắt nàng làm chấn kinh, cô nhìn nàng, nhìn rất lâu rồi rốt cuộc mới hỏi ra nghi vấn trong lòng…

“Noãn Tâm, có phải… em đã yêu Hoắc tiên sinh không?”

Úc Noãn Tâm đối mặt với câu hỏi của Tiểu Vũ, không chút suy nghĩ mà trả lời: “Không sai, em đã yêu anh ấy, cho nên đừng nói chỉ là chuyện nhân viên nhảy lầu nho nhỏ hôm nay, cho dù là Hoắc Thị phá sản đi nữa thì em cũng không rời xa anh ấy!”

“Noãn Tâm, em…”

Tiểu Vũ bất đắc dĩ mà thở dài một hơi, muốn nói cái gì đó lại chỉ có thể nuốt xuống. “Thôi được rồi, người đàn ông có điều kiện như Hoắc tiên sinh thì phụ nữ đều sẽ yêu anh ta điên cuồng. Chỉ mong anh ta có thể xử lí tốt chuyện này, nếu không thì em thảm rồi!”

“Tiểu Vũ, em biết chị lo cho em, cũng luôn lo nghĩ cho tương lai của em, nhưng lần này em đã nghĩ rất kĩ, em yêu người đàn ông đó, cho nên cuộc đời của em không thể không có anh ấy. Chị nói em ngốc cũng được, khờ cũng được, cho dù là lao đầu vào lửa, kết quả có là công đã tràng thì chỉ cần em đã yêu là sẽ không hối không tiếc.”

Môi Úc Noãn Tâm nở một nụ cười xinh đẹp như hoa. Nụ cười này, mang theo hạnh phúc rất rõ ràng…

“Được rồi, đúng là phục em rồi, em là người mà một khi đã cố chấp thì bất cứ ai cũng không thể thuyết phục được, có điều…”

Tiểu Vũ thấy cô cương quyết như thế thì cũng không ép nữa, nói được một nửa thì nhướng mày. “Noãn Tâm, em nói xem đến gần đây em mới yêu Hoắc tiên sinh hay là đã yêu từ sớm rồi?”

Hả?

Úc Noãn Tâm không hiểu mà nhìn cô.

Tiểu Vũ cười. “Theo chị thấy thì nói không chừng em đối với Hoắc tiên sinh là nhất kiến chung tình đó? Nếu không trước kia chị thường khuyên em tìm người nâng đỡ thì sao em lại sống chết không chịu mà đến Hoắc tiên sinh thì em lại đồng ý? Điều này… quả thật là nên suy ngẫm.”

“Tiểu Vũ…” Úc Noãn Tâm đỏ mặt. “Chị cũng thật là, chuyện này ngay cả em cũng không biết thì chị nghĩ cái gì.”

Tim nàng lại không ngừng đập loạn… Có lẽ thật như lời Tiểu Vũ nói… đối với hắn nhất kiến chung tình?

Có lẽ, trong khoảnh khắc ánh mắt của nàng chạm vào hắn thì tim nàng đã không thuộc về mình nữa?

Hoặc là càng sớm hơn…

Khi hắn xuất hiện một cách đúng lúc, đem vòng cổ đeo lên cổ nàng thì tim của nàng đã thầm lưu lại độ ấm của hắn?

Tình yêu… thật là không cách nào nói được.

Tiểu Vũ thấy mà nàng bắt đầu ửng hồng thì cười cười. “Được rồi được rồi, không trêu em nữa, tóm lại chị chỉ hy vọng em có thể vui vẻ là được! Nhưng mà… tình yêu vĩ đại của em đúng là gay go, ít nhất là chương trình hôm nay bị hoãn lại rồi.”

“Cảm ơn chị, Tiểu Vũ…” Úc Noãn Tâm bước lên ôm lấy cô, nở nụ cười. “Đúng lúc em có thể nghỉ ngơi một chút.”

Sao nàng lại không hiểu tâm ý của Tiểu Vũ chứ, chỉ là sợ có nhiều phóng viên tham dự quá, ngược lại trở thành chuyện xấu.

Tiểu Vũ cười, nhưng trong mắt lại có lờ mờ lo lắng…

Ban đêm, gió có hơi lạnh, ngay cả hương hoa quỳnh dường như cũng mang theo hương vị lành lạnh…

Úc Noãn Tâm vẫn không ngủ, lẳng lặng ngồi tựa vào sô pha, chờ đợi Hoắc Thiên Kình.

Ngọn đèn trên tường tỏa ra ánh sáng dìu dịu, nhàn nhạt. Ánh sáng màu vàng nhạt xuyên qua thủy tinh khẽ chiếu lên tấm thảm dưới đất, lại làm cho gương mặt nàng càng xinh đẹp động lòng người.

Nhưng mà…

Khi một cơn gió ập vào thì tấm màn trên cửa sổ sát đất bốn phía khẽ lay động một chút, nàng vô thức ôm lấy vai…

Có hơi lạnh…

Đúng là đã vào thu rồi.

“Noãn Tâm, đã rất khuya rồi, nếu cô không đi ngủ thì thiếu gia sẽ đau lòng lắm đấy.” Quản gia bước lên trước, chu đáo mà khoác một chiếc áo choàng lên vai nàng, nhẹ giọng nói.

“Tôi còn chưa buồn ngủ, các người đi nghỉ ngơi trước đi, không cần để ý đến tôi.” Úc Noãn Tâm khẽ cười, nụ cười mang theo thiện ý.

“Thế này…”

“Không sao, Thiên Kình về tôi giúp anh ấy thay quần áo là được.” Úc Noãn Tâm nói thêm một câu.

“Vậy được rồi, Noãn Tâm, đêm đã khuya, trời hơi lạnh, cô chú ý đừng để bị cảm lạnh.” Quản gia dặn dò một chút rồi bước đi.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173

Tags: , , , ,

Bình luận

Có thể bạn cũng muốn đọc

Thể loại

Top 10 truyện hay nhất